Hãy cho người ấy biết bạn cũng là một nàng thơ văn hoa không kém các thi nhân bằng các status với phong cách cổ phong đầy tình ý dưới đây. Các nàng biết rồi đó dạo gần đây những bài hát kiểu cổ phong đang dần hot lên dần như một cơ gió lạ và cùng với đó thì các stt cổ phong về tình yêu cũng dần lên ngôi.
Núi có cây xanh, người còn tình ý, ta vẫn đợi
Xuân thu qua đi, mắt ta vẫn chỉ mình người
Khổ đau vui buồn được mất đến cuối vẫn sẽ là hồi ức
Ngày lại ngày…
Tửu sầu cô độc!
Tình nhẹ tựa sương sao lại khóc
Đêm thanh như mộng…cớ gì say!
Hoa chẳng phải hoa, sương cũng chẳng,
Đêm nửa đêm rồi, trời đã sáng.
Đến như xuân mộng chẳng bao lâu,
Đi như mây sớm không tăm dạng.
Xin nghiêng xuống nửa bờ vai
Nâng giòng nước mắt buông dài trên mi
Để cho phiền não ra đi
Tình người ở lại vô vi giữa đời
Xin chia nhau một nụ cười
Dẫu riêng lòng vẫn trùng khơi nụ sầu
Quanh người còn lắm bể dâu
Buồn ta nào có thấm đâu vạn lần
Xin trao ánh mắt ân cần
Hồn toang mở chẳng ngại ngần bước vô
Mạch tim ngày đó ngây ngô
Giờ cuồn cuộn chảy vỡ hồ tư tâm
Từ tim hóa tiếng thâm trầm
Lời yêu là khúc hồ cầm thăng hoa
Xin lắng nghe nỗi xót xa
Hiểu đời còn những trầm kha quanh mình
Xin đừng nói, hãy lặng thinh
Mà nghe sâu thẳm có tình tri âm!!!
Hỏi thế gian, một chữ tình
Là chi mà để trăm nghìn người đau…
Đôi dòng lệ chảy do đâu
Chữ yêu chữ hận nên câu chuyện buồn…
Xa mãi bóng tịch dương chực tắt,
Thẳm chân mây bóng bặt chim xanh.
Chiều xuân sao liễu buông mành!?
Ơn xưa kết cỏ ngậm vành… Hỡi ai!
Hãy cho ta thứ không thể già đi
Ta sẽ cho lại người thanh xuân của ta.
Trà hoa nở rồi tàn
Trăng tròn rồi khuyết
Mặt nước vơi đầy
Người có thấy không?
Vì không thấy nên không đau lòng
Vật đổi sao dời như vậy
Đời người rồi có bao nhiêu lần trải qua mùa xuân.
Nhi nữ đẹp, nhi nữ là mây!
Nam nhân đã say sao không nguyện là gió!?
Rồi một ngày gió không còn thổi nữa…
Thì mây buồn… mây còn thiết gì trôi!
Ta say nữ nhi tình, hay mơ tình nhi nữ!?
Có phải là hư ảo, sao lảo đảo lòng ta?
Có phải là xót xa, ta với người… là mộng!?
Hay chỉ là gió lộng, trong khoảnh khắc phiêu bồng…
Uống gió xuân, ta say gió xuân!
Lần đầu gặp gỡ đã bâng khuâng.
Lạc vào cõi mộng, tim hoà nhịp!
Vén ngỏ vườn yêu, dạ bần thần!
Ta nguyện gởi hồn trong tay ấy!
Khát khao mộng ảo hoá thành gần.
Ta cười nhân thế bao đàm tiếu…
Chỉ biết yêu người chẳng phân vân!
Lòng trót say rồi, ơi gió xuân…
Người đau! Ta xót dạ vô ngần!
Ngăn lòng, cản trí… tim càng nhớ!
Chỉ nguyện cùng người sống chung thân!
Nghĩa lớn đời ta, ơi gió xuân!
Vì người, ta muốn rẽ trùng vân.
Bạt kiếm đồ Long du đại hải…
Để đến bên người- ý trung nhân!
Ta đã uống gió xuân…
Để muôn đời say mãi!
Tình mỏng tựa sương mai.
Sao ngàn năm vẫn hoài!?
Tình mình là mộng, phải không em!
Như chuyện liêu trai khẽ vén rèm.
Nhắm mắt tim nghe hoài ấm áp,
Tỉnh ra lòng thấy bao êm đềm!
Là mơ là ảo sao mà thật!
Như khói như sương rồi nhớ thêm!
Môi mắt tìm nhau môi thắm lệ,
Anh tìm em giữa đời hằng đêm!
Hôm nay uống rượu trước hoa
Đành say mấy chén gọi là mà thôi
Buồn thay hoa biết nói cười:
Có đâu muốn nở vì ai ông già !
Vô tình nào khổ tựa đa tình
Một tấc tơ lòng muôn vạn mớ
Chân trời mặt đất còn chia ngăn
Chỉ có nhớ nhau không hạn chỗ
Gió thu lành
Trăng thu thanh
Lá rơi tụ lại tán
Quá lạnh chợt rùng mình
Thương nhớ, biết bao giờ mới gặp ?
Lúc này đêm ấy ngẩn ngơ tình…
Lòng ta như hồ nước mùa xuân
Gió nhẹ thổi cũng xôn xao rung động
Si mê chàng nào có tội tình chi
Nguyện dâng hiến chẳng bao giờ nuối tiếc
Dù ngày mai có gió mưa phong ba ra sao
Thiếp vẫn nguyện theo chàng mãi mãi
Chỉ cần được sớm tối bên nhau cho tới lúc bạc đầu
Đâu cần biết là thành hay bại
Khổ sở đắng cay vẫn cùng nhau chịu đựng
Gió cuốn đi tháng năm dài đằng đẵng
Tình vẫn còn mà người chẳng thấy đâu
Hận trời xanh vô tình nhắm mắt
Chẳng chịu nghe, chịu hỏi, chịu trông
Mặc giông tố cuốn đi tình yêu chân thực
Khiến ta cuồng si, khiến nàng đau khổ
Ngày tháng cũ mịt mờ như trong mộng
Người thân yêu xa mãi tận chân trời
Thế gian này phản phúc biết bao nhiêu
Sao người nỡ quên đi tất cả
Tình yêu đầu ngây thơ chân thực
Có thể nào sống lại với ta
Như biển sâu tình khiến ta đau đớn
Tháng năm trôi mái tóc đã điểm sương
Dứt không được hình anh trong tâm khảm
Đừng bỏ đi hạnh phúc của ngày mai
Dứt không ra những đau khổ tình đời
Đừng nhẫn nại vì mối tình xưa nữa
Hoa nở xuân về mà tình đã ra đi
Còn để lại vấn vương nơi trần thế…