HomeThơ hayTuyển chọn những bài thơ về mẹ tần tảo nuôi con sâu...

Tuyển chọn những bài thơ về mẹ tần tảo nuôi con sâu sắc nhất

Bộ sưu tập Thơ về mẹ tần tảo nuôi con sâu sắc nhất

Gửi đến bạn đọc những bài thơ về mẹ tần tảo nuôi con sâu sắc và ý nghĩa mà mỗi chúng ta – những người con sẽ không thể nào không xúc động trước những hi sinh lớn lao của người mẹ. Mẹ – một tiếng thiêng liêng vĩ đại luôn vì con thơ. Dù cuộc đời mẹ vất vả gian nan nhưng mẹ với mẹ con luôn là tài sản vô giá, hãy dành cho mẹ những bài thơ ý nghĩa để thể hiện sự kính trọng đối với mẹ của mình nhé!

thơ về mẹ tần tảo nuôi con
thơ về mẹ tần tảo nuôi con

Thơ về mẹ tần tảo nuôi con ý nghĩa

Cùng thưởng thức những vần thơ về mẹ tần tảo nuôi con được chọn lọc dưới đây để cảm nhận về hình ảnh người mẹ luôn cao quý, quan trọng trong cuộc đời này. Những câu thơ ngắn gọn nhưng vô cùng sâu sắc và ý nghĩa.

MẸ

Con sẽ không đợi một ngày kiakhi mẹ mất đi mới giật mình khóc lócNhững dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệtChạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nuamỗi ngày qua con lại thấy bơ vơai níu nổi thời gian?ai níu nổi?Con mỗi ngày một lớn lênMẹ mỗi ngày thêm già cỗiCuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kiacó người cài cho con lên áo một bông hồngmới thảng thốt nhận ra mình mất mẹmỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồnghoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ?Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹSống tự do như một cánh chim bằngTa làm thơ cho đời và biết bao người con gáiCó bao giờ thơ cho mẹ ta không?Những bài thơ chất ngập tâm hồnđau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúcCó những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ácmà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờgiọt nước mắt già nua không ứa nổita mê mải trên bàn chân rong ruổimắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưngKhi gai đời đâm ứa máu bàn chânmấy kẻ đi quamấy người dừng lại?Sao mẹ già ở cách xa đến vậytrái tim âu lo đã giục giã đi tìmta vẫn vô tìnhta vẫn thản nhiên?

Hôm nay…anh đã bao lần dừng lại trên phố quenngã nón đứng chào xe tang qua phốai mất mẹ?sao lòng anh hoảng sợtiếng khóc kia bao lâu nữacủa mình?Bài thơ này xin thắp một bình minhtrên đời mẹ bao năm rồi tăm tốibài thơ như một nụ hồngCon cài sẵn cho tháng ngàysẽ tới!

MẸ ỐM

Mọi hôm mẹ thích vui chơiHôm nay mẹ chẳng nói cười được đâuLá trầu khô giữa cơi trầuTruyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nayCánh màn khép lỏng cả ngàyRuộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưaNắng mưa từ những ngày xưaLặn trong đời mẹ đến giờ chưa tanKhắp người đau buốt, nóng ranMẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thămNgười cho trứng, người cho camVà anh y sĩ đã mang thuốc vàoSáng nay trời đổ mưa ràoNắng trong trái chín ngọt ngào bay hươngCả đời đi gió đi sươngBây giờ mẹ lại lần giường tập điMẹ vui, con có quản gìNgâm thơ kể chuyện rồi thì múa caRồi con diễn kịch giữa nhàMột mình con sắm cả ba vai chèoVì con, mẹ khổ đủ điềuQuanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhănCon mong mẹ khỏe dần dầnNgày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ sayRồi ra đọc sách, cấy càyMẹ là đất nước, tháng ngày của con.

Trần Đăng Khoa

GỞI MẸ

Tha thứ cho con, mẹCon đã quên lời mẹ ân cầnCon nhầm tưởng mình đã biết dại khônCon nhầm tưởng mình không là đứa trẻTrăm năm thèm tiếng vỗ về

Mẹ đừng im lặng thếMẹ đừng xa xót thếSao mẹ không mắng conCon đã đánh mất quyền được làm đứa trẻQuyền được sợ chiếc roi tre mẹ giắt ở mái nhà

Con nào có gì sau năm tháng đi xaChỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứaChỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửaTiếng thở dài trong mỗi bước chân qua

Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhàNước mắt cũng nghèo điNiềm tin cũng nghèo điVà hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh

Mẹ ơi, con thèm được khócThèm được mẹ dỗ dànhMẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹMay ra con còn nước mắtCon chưa lớn đó chính là sự thật

Tha thứ cho con, mẹCon đã mang trái tim mẹ trong ***g ngực con điVà thương tổnCon biết làm gì bây giờKhi máu chảy đã lạnh lùng sắc đỏ

Mẹ đừng im lặng thếMẹ đừng xa xót thếMẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ…

THƠ VỀ MẸThuở cỏn con, con nằm bên mẹĐầu rúc vào lòng, con ấm lắm mẹ ơiCon thương mẹ đêm ngày tần tảoThức đêm dài mẹ may áo cho con

Gió đồng nội trưa hè nắng nóngMẹ ngồi khom nhổ cỏ một mìnhMưa đêm lạnh mẹ ngồi lo lắngLo cho con yên giấc cơn đau

Con vui sướng khi được ôm lưng mẹMỗi lần mẹ về với chị em conĐem cho con muôn điều hạnh phúcMẹ vẫn luôn nghĩ về chúng con

Thuở thiếu thời con không nghe lời mẹĐể mỗi lần mẹ đánh con đauTuổi nhỏ bồng bột chưa biết nghĩGiờ lớn khôn con cố học hành

Con sẽ bay cao bay xa mãiTìm đến ánh sáng của tương laiTìm ra người bạn con mong ướcGiữ mãi hình mẹ ở trong con

Đảm việc nhà lo toan việc nướcXây gia đình giữ hạnh phúc cho conCon muốn tìm, muốn gặp người bạn đóNgười bạn như mẹ, mẹ của con

Xa cha mẹ, chúng con lên thành phốNhớ tuổi thơ mẹ nhắc con học hànhMẹ làm lụng chúng con mong giúp mẹNhưng mẹ chỉ cười “học đi con”

Mẹ đã cho con nhiều hạnh phúcDạy cho chúng con biết điều hayMẹ cũng chăm con từng giấc ngủMỗi lần con về bên mẹ, mẹ ơi!

Con muốn ở bên mẹ như thuở béCảm nhận tình thương mẹ dành cho conThoải mái từng giờ trong hạnh phúcBên mẹ, gia đình, giấc ngủ ngon.

NGÀY XƯA CÓ MẸKhi con biết đòi ănMẹ là người mớm con muỗng cháoKhi con đòi ngủMẹ là người thức hát ru conBầu trời trong mắt conNgày một xanh hơnLà khi tóc mẹNgày thêm sợi bạc

Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đấtNhư cuộc đời không thể thiếu trong conNếu có đi vòng quanh quả đất trònNgười mong con mỏi mònVẫn không ai ngoài mẹ

Cái vòng tay mở ra từ tấm béCứ rộng dần theo con trẻ lớn lênMẹ là người đã đặt cho con cái tên riêngTrước cả khi con bật lên tiếng mẹ

Mẹ là tiếng từ khi bập bẹĐến lúc trưởng thànhCon vẫn chưa hiểu hết chiều sâuMẹ có nghĩa là bắt đầuCho sự sống, tình yêu và hạnh phúc

Mẹ có nghĩa là duy nhấtMột bầu trời, một mặt đất, một vầng trăngMẹ không sống đủ trăm nămNhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát

Mẹ có nghĩa là ánh sángMột ngọn đèn thắp bằng máu con timMẹ có nghĩa là mãi mãiLà cho đi không đòi lại bao giờ

Nhưng có một lần mẹ không ngăn con khócMẹ không thể nào lau nước mắt cho conLà khi mẹ không cònHoa hồng đỏ từ đây hóa trắng

Cổ tích thường khi bắt đầuXưa có một vị vua hay một nàng công chúaNhưng cổ tích conBắt đầu từ ngày xưa có mẹ

BÀI THƠ D NG MẸChiều nhung nhớ mây buồn giăng mắcVọng quê nghèo ruột thắt từng cơnThương về bóng mẹ cô đơnChiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn

Ngày xưa ấy con còn nhỏ béChưa bao giờ xa mẹ tấc gangNay con cách trở quan sanHướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi

Con xa mẹ một đời thương nhớBóng mẹ già, mình hạc xương maiNgày qua tháng rộng, năm dàiMong con mẹ, những u hoài

Quê hương đợi ngày về chưa thấyĐể mẹ buồn lau sậy xót xaMẹ ơi nước mắt chan hòaLời ru của mẹ ngân nga một đời

thơ về mẹ tần tảo nuôi con
thơ về mẹ tần tảo nuôi con

Con buồn nhớ mẹ, mẹ ơi!

ÐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜINhấc chiếc phone lên bỗng lặng ngườiTiếng ai như tiếng lá thu rơiMười năm mẹ nhỉ mười năm lẻChỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Hôm ấy con đi chẳng hẹn thềNgựa rừng xưa lạc dấu sơn khêMười năm tóc mẹ màu tang trắngTrắng cả lòng con lúc nghĩ về

Con đi góp lá ngàn phươngĐốt lên cho đời tan khói sươngCon đi xin mẹ hãy chờNgậm ngùi con dấu trong thơ

Đau thương con viết vào trong láHơi ấm con tìm trong giấc mơCon đi xin mẹ hãy chờNgậm ngùi con dấu trong thơ

Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngàoTiếng người hay chỉ tiếng chiêm baoMẹ xa xôi quá làm sao vớiBiết đến bao giờ trông thấy nhau

Nghe tiếng me ơi bỗng lặng ngườiGiọng buồn hơn cả tiếng mưa rơiVí mà con đổi thời gian đượcĐổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

Bông Hồng VàngVu lan về con cài lên ngựcBông hồng vàng báo hiếu mẹ chaTháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoàCủa những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽNỗi lòng con gửi gắm những niềm thươngDù bao năm dù có hoá vô thườngCông sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bậtCho chúng con lẽ sống tình yêuĐại dương bao la đâu đã là nhiềuVới chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúcMải mê quay với dòng đời ồn ãNhững đô hội thị thànhNhững phương trời lạChợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha

LÒNG MẸGái lớn ai không phải lấy chồngCan gì mà khóc, nín đi không !Nín đi ! mặc áo ra chào họRõ quí con tôi ! Các chị trông !

Ương ương dở dở quá đi thôi !Cô có còn thương đến chúng tôiThì đứng lên nào ! lau nước mắtMình cô làm bận mấy mươi người.

Này áo đồng lầm, quần lĩnh tíaNày gương này lược này hoa taiMuốn gì tôi sắm cho cô đủNào đã thua ai đã kém ai ?

Ruộng tôi cày cấy, dâu tôi háiNuôi dạy em cô tôi đảm đươngNhà cửa tôi coi, nợ tôi giảTôi còn mạnh chán, khiến cô thương !

Đưa con ra đến cửa buồng thôiMẹ phải xa con, khổ mấy mươi !Con ạ ! đêm nay mình mẹ khócĐêm đêm mình mẹ lại đưa thoi.

– Nguyễn Bính –

MẸTôi muốn dệt những vần thơ về mẹÐể đọc lên cho nước mắt trào rơiVì có gì đẹp đẽ nhất trên đờiThiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ.

Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấuChiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưaHồn ca dao phảng phất giấc ban trưaMẹ tôi đã ru tôi vào sông núi.

Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹÐói năm nào … khổ cực quá mẹ ơiMẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vuiGiờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể.

Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộnMẹ đi rồi … kỷ niệm vẫn trong conTrên thiên đàng con biết chắc mẹ cònTheo sát bước chân con nơi trần thế

thơ về mẹ tần tảo nuôi con
thơ về mẹ tần tảo nuôi con

-RimBa-

NGỒI BUỒN NHỚ MẸ TA XƯABần thần hương huệ thơm đêmKhói nhang vẽ nẻo đường lên niết bànChân nhang lấm láp tro tànXăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào

Mẹ ta không có yếm đàoNón mê thay nón quai thao đội đầurối ren tay bí tay bầuváy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa

Cái cò… sung chát đào chuaCâu ca mẹ hát gió đưa về trờiTa đi trọn kiếp con ngườiCũng không đi hết mấy lời mẹ ru

Bao giờ cho tới mùa thuTrái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằmBao giờ cho tới tháng nămmẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao

Ngân hà chảy ngược lên caoquạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm…bờ ao đom đóm chập chờntrong leo lẻo những vui buồn xa xôi

Mẹ ru cái lẽ ở đờisữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồnbà ru mẹ… mẹ ru conliệu mai sau các con còn nhớ không

Nhìn về quê mẹ xa xămLòng ta – chỗ ướt mẹ nằm đêm mưaNgồi buồn nhớ mẹ ta xưamiệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương…

Những bài thơ nhớ mẹ da diết

Những bài thơ nhớ mẹ là tình cảm yêu thương, nhớ nhung của những người con xa mẹ. Dù có lớn khôn đến đâu, với mẹ con vẫn luôn là những đứa con bé bỏng. Cuộc sống bôn ba, chúng ta sẽ cảm thấy có thêm sức mạnh khi nghĩ về mẹ.

BÀI THƠ: MẸ LÀ..Thơ: Sen NguyễnMẹ là tất cả mẹ ơiMẹ là ánh mắt rạng ngời cho conDìu con trên những đường mònCon mà vấp ngã héo hon thân gầy

Nắng về trên những cỏ câyMẹ là nắng ấm tháng ngày cô đơnThương con những lúc dổi hờnMẹ là tiên nữ xoa cơn buồn phiền

Con đau lòng mẹ nào yênThâu canh thao thức mẹ hiền của conMẹ là ngọn gió vẫy giònTrưa hè oi ả để con mát lòng

Từ ngày con bước theo chồngTrải bao vất vả má hồng nhạt phaiThương con mẹ khóc đêm dàiNgờ đâu bến đục trang đài lệ rơi

Mẹ là tất cả mẹ ơiNhưng nào mẹ có sống đời với conThương con mẹ cũng héo honTóc đen nhuộm trắng dáng mòn vẹo xiêu

Đường mòn ngã bóng xế chiềuCòng lưng khuya sớm bao nhiêu nhọc nhằnTrải bao cực khổ khó khănVượt qua gian khó để bằng người ta

Cho con tiếng vọng nhớ nhàCâu hò mẹ hát đường xa lại gầnCho con no ấm tấm thânCông thành danh toại muôn phần mẹ đây.

BÀI THƠ: MẸ TÔIThơ: Trần Văn NghệMẹ tôi nay tuổi chín mươiDa mồi tóc bạc cả đời chắt chiu.Nhà nghèo khốn khó đìu hiuBé thì đi ở, đẩy diu,mò đồng.

Áo quần rách mướp mùa đôngChăn trâu cắt cỏ má hồng xám đen.Từ mờ sương đến lên đènLam lũ cho chủ cái tên chẳng còn.

Tiếng súng Cách mạng đầu thônSao vàng phấp phới vùi chôn tham tànTrên vai mẹ lại nặng mangDựng xây thôn xóm đảm đang dẫn đầu.

Khai mương thủy lợi, xây cầuGóp cùng dòng họ hát câu kết đoànHòa bình Thống nhất sang trangBiết bao gian khó muôn vàn điều lo.

Mẹ tôi như một cánh còMờ sương đã dậy,lò dò tận khuyaCơm ăn chỉ một vài thìaCõng thêm khoai sắn chẳng chia tủi hờn.

Nhọc nhằn bao giọt mồ hôiCòng lưng cắt lúa, nóng sôi giữa đồng.Một tay san sẻ cùng chồngNuôi đàn con nhỏ, má hồng phôi pha.

Giờ đây một chặng đường xaMẹ tôi là cả bài ca dâng đờiTuổi cao được phép nghỉ ngơiVậy mà sớm tối chẳng chơi bao giờ.

Đọc kinh, khẽ hát, ngâm thơQuét nhà, lau cửa mắt mờ vẫn vuiNhìn mẹ lòng thấy bùi ngùiLưng còng tóc bạc,lui cui sớm chiều.

Thời gian đổ bóng liêu xiêuCháu con luôn nhớ những điều mẹ rănThương mẹ nước mắt nào ngănCòn mẹ như có tấm chăn- Ấm lòng.

BÀI THƠ: MẸ LÀ TẤT CẢTác giả: Lăng Kim ThanhMẹ là cơn gió mùa thuCho con mát mẻ lời ru năm nàoMẹ là đêm sáng trăng saoSoi đường chỉ lối con vào bến mơ

thơ về mẹ tần tảo nuôi con
thơ về mẹ tần tảo nuôi con

Mẹ luôn mong mỏi đợi chờCho con thành tựu được nhờ tấm thânMẹ thường âu yếm ân cầnBảo ban chỉ dạy những lần con sai

Mẹ là tia nắng ban maiSưởi con ấm lại đêm dài giá băngLòng con vui sướng nào bằngMẹ luôn bênh cạnh …nhọc nhằn trôi đi

Mẹ ơi con chẳng ước gìChỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng quaVui nào bằng có Mẹ ChaTình thâm máu mủ ruột rà yêu thương

Cho con dòng sữa ngọt đườngMẹ là ánh sáng vầng dương dịu kỳXua đêm tăm tối qua điMang mùa xuân đến thầm thì bên con.

BÀI THƠ: THƯƠNG MẸTác giả: Đặng Minh MaiNghĩ về mẹ lòng bao thương nhớLệ hai hàng nức nở tim đau!Một đời mưa nắng dãi dầuSớm khuya bươn chải chẳng sầu trách than!

Dẫu sương gió gian nan vất vảRét cắt da mẹ đã lên đườngĐôi vai trĩu nặng tình thươngBuôn xuôi bán ngược kiếm đường mưu sinh!

Con khôn lớn gia đình đỡ thiếuMẹ lưng còng thân yếu hơn xưaCơm ăn bữa tối nghỉ trưaTai ương tật bệnh nào chừa mẹ đâu?

Trời nghiêng ngả ứa sầu rơi lệMẹ ra đi trần thế mẹ rời…!Thương yêu gửi lại trên đờiXuôi tay, nhắm mắt chẳng lời trối trăn!!!

Ở nơi đó chốn lành mẹ đếnCõi thiên bồng nơi kết trần gianCầu xin mẹ được bình anVãng sinh tịnh độ lời vàng con mong!

BÀI THƠ: MẸ ĐÃ ĐI RỒITác giả: Ngọc ChiTrời vần vũ mịt mù xóm nhỏMẹ trút hơi rời bỏ trần gianNước mưa nước mắt ngập trànMẹ ơi sao mẹ vội vàng bỏ đi

Con khóc mẹ sầu bi đôi ngãRồi mai đây tất tả ngược xuôiMình con côi cút trên đờiCòn ai dạy bảo những lời yêu thương

Cuộc đời mẹ tấm gương góa phụSống vì con lam lũ nhọc nhằnNuôi con khôn lớn tảo tầnMột sương hai nắng tấm thân hao mòn

Ơn của mẹ như non như biểnSuốt đời con tìm kiếm đâu raLòng mẹ biển rộng bao laMẹ làm tất cả chỉ là vì con

Đến phút cuối mẹ còn lưu luyếnCon thành tâm cầu nguyện Phật trờiMẹ về cực lạc thảnh thơiMẹ ơi yên nghỉ ở nơi thiên đàng!

BÀI THƠ: MÙA XU N CỦA MẸTác giả: Phan HạnhLâu rồi sống kiếp tha hươngVẳng nghe điệu lý vấn vương dạ lòngNgười nhà chở đợi ngóng trôngRuộng quê trổ lúa đòng đòng bên nương

Nhớ sao dáng mẹ thân thươngĐồi chè xanh mướt đưa hương ngạt ngàoTrên nương mẹ đẹp làm sao!Tảo tần hiền dịu lẽ nào ta quên

Yêu thương hạnh phúc không tênHy sinh thầm lặng làm nên nghĩa tìnhCon nên danh phận quang vinhLà nhờ tình mẹ lung linh sáng ngời

Mùa xuân quà tặng cho đờiHương chè thơm ngát tuyệt vời hiến dângLòng con cảm thấy lâng lângTình yêu bình dị cưu mang cả đời

Ôi ! Tình mẹ thật tuyệt vờiCon xin ghi khắc trọn đời trong timMùa xuân con mãi kiếm tìmĐâu ngờ gặp lại lặng im mẹ cười.

BÀI THƠ: CHỈ CÓ THỂ LÀ MẸThơ: Đặng Minh Mai

Cả đời mẹ long đong vất vảCho chồng con quên cả thân mìnhMột đời mẹ đã hy sinhTuổi xuân phai nhạt nghĩa tình đượm sâu

Mưa và nắng nhuộm màu tóc trắngBụi gian nan đọng lắng nếp nhănRụng rồi thương lắm hàm răngLưng còng chân yếu ánh trăng cuối trời

Tình của mẹ sáng ngời dương thếLo cho con tấm bé đến giàNghĩa tình son sắt cùng chaGiản đơn dung dị mẹ là mẹ thôi

Con đi khắp chân trời góc bể n tình nào sánh xuể mẹ yêuNghĩa dày độ lượng bao nhiêuCó trong lòng mẹ sớm chiều bao dung.

BÀI THƠ: MẸ KÍNH YÊUThơ: Lãng Du KháchChín tháng mang nặng đẻ đauMầm sống của Mẹ sắc màu trần gianSinh con chẳng quản gian nanCho con cuộc sống nồng nàn yêu thương.

Mẹ là vầng sáng ánh dươngNgày đêm dọi sáng soi đường cho conTừ lúc còn bé cỏn conĐến khi đầu bạc vẫn còn lo toan.

Mẹ yêu con thật ngút ngànNuôi con Mẹ vượt muôn vàn phong baCả đời mẹ gánh xót xaĐể cho con Mẹ nở hoa từng ngày

Mẹ luôn Giang rộng vòng tayÔm con Mẹ hát đắm say ru hờiNgày con cất khóc chào đờiNhìn con bé nhỏ lệ rơi dâng trào

Tình Mẹ hơn cả non caoNghĩa mẹ có đại dương nào dám soCả đời vất vả chăm loNuôi con khôn lớn để cho lên người.

Giờ con thấm thía nụ cườiĐong đầy nước mắt của người nuôi conƠn Mẹ chiu chắt sinh conCon nguyện ghi khắc tim son trọn đời !

 

BÀI THƠ: TÌNH MẸTác giả: Nguyễn Quang ĐịnhNắng chiều đã tắt bên sôngMẹ già mòn mỏi chờ mong con vềLòng đau ruột thắt não nềTuổi già hiu quạnh sớm khuya một mình.

Cũng vì con phải mưu sinhXa quê đất Mẹ… gia đình thân yêuĐể cho sớm sớm chiều chiềuVào ra Mẹ ngóng cô liêu đợi chờ.

Mái đầu tóc đã bạc phơTuổi già sức yếu biết nhờ ai chămMẹ mong ngày tết ngày rằmĐể con nghỉ phép về thăm một lần.

Con đi đã mấy mùa xuânChưa về thăm Mẹ.. sống gần Mẹ hơnBao năm Mẹ chịu tủi hờnCứ mong cứ ngóng cô đơn tuổi già.

BÀI THƠ: CHIỀU RƠI BÓNG MẸTác giả: Phú SĩThương bóng mẹ ngày tàn năm thángThân mỏi mòn mưa nắng vì conMột đời gian khổ héo honTình quê đất mẹ theo con đường đời

Hương dịu ngọt đôi dòng sữa mẹDưỡng nuôi con khôn lớn một đờiMẹ như sao sáng giữa trờiSoi con lối vắng sáng ngời đêm đen

Thương bao nỗi đắng cay còn nghẹnGió đông về rét mẹ ấm conNghĩa ân biết mấy cho trònSắt son tình mẹ ngày con đáp đền

Ngược nẻo đời lênh đênh còn bướcNgày trở về bến nước cuồn trôiMẹ giờ đã khuất xa xôiChạnh lòng tiếc nuối qua rồi con đâu

Trăm năm ấy bể dâu mang nặngNgấn lệ sầu thầm lặng tiễn đưaTiếng ru ngọt dịu ngày xưaGiờ trôi theo gió theo mưa nghẹo ngào

Mong chi mãi bay cao ngày ấyPhút giây này xao lãng nỗi đauHương tàn trong khói bay caoCòn đâu bóng mẹ ngọt ngào đời con…

BÀI THƠ: THU NHỚ MẸTác giả: Đặng Minh MaiThu về rồi mẹ hỡi có hay chăngVàng sợi nắng cũng bằng mùa thu trướcMột mùa cũ mẹ cùng con cất bướcDưới đường làng con được mẹ đón đưa

Mẹ yêu con trời biển sánh sao vừaBao cơ cực mẹ chưa lời ca thánNgàn gian khó chẳng khi nào mẹ nảnMong tương lai xán lạn với con mình

Đời đói nghèo trong túi chẳng đồng chinhMẹ tần tảo bươn mình đi kiếm sốngDẫu mưa nắng hay khơi xa biển độngĐôi vai gầy mẹ chống chọi muôn nơi

Mẹ bước đi Thu trút lá ngập trờiNhư thấu hiểu đầy vơi riêng lòng mẹHeo may thổi dịu dàng và rất khẽSợ buốt lòng của mẹ nữa thêm đau

Thu về rồi con chẳng thấy mẹ đâuNhang trầm toả cúi đầu bên mộ mẹĐôi dòng lệ trào dâng tim đau xéĐớn đau lòng lặng lẽ kiếp mồ côi!!!

BÀI THƠ: XU N NHỚ MẸTác giả: Việt CườngXuân đã đến hoà trong nhịp thởCánh hoa đào rực rỡ màu tươiGiọt sương điểm nét môi cườiTrào dâng kỷ niệm hồn tôi nhớ về

Ngồi nghĩ lại chiều quê thủa ấyTiếng buồn rơi trỗi dậy trong lòngMẹ già mỏi mắt chờ mongCung đàn trỗi nhịp tim hồng nhói đau

Vì Tổ Quốc tươi màu rạng rỡTết này con sẽ ở công trườngTết này tạm gửi tình thươngGia đình lỡ hẹn… cung đường đón xuân

Con giữ lại câu vần cảm xúcCả ân tình cốt nhục từ tâmKhó khăn cực khổ thăng trầmBuồn đau nhẫn nhịn hờn căm tháng ngày

Xuân điểm sắc nồng say mạnh mẽMẹ nay già, sức khoẻ bình anVững tin hạnh phúc dâng trànLòng con nhớ Mẹ… hoà tan nỗi niềm

BÀI THƠ: TÌNH MẸThơ: Đào NguyễnTình của Mẹ muôn đời khắc mãiNghĩa sinh thành đó phải lòng ghiMẹ cho tất cả, nên thì…Đền ơn, đáp nghĩa, đường đi tỏ tường

Năm tháng cũ sầu vương Mẹ khổXạm da mà vẫn cố vì conĐắng cay Mẹ cũng lo trònHằn in mắt để lòng son ngậm ngùi

Bao cực khổ buồn vui vẫn gắngKhó khăn mà Mẹ chẳng lời thanMẹ ơi nghĩa cả vô vànLòng con muốn Mẹ bình an tuổi già!

Giờ đã lớn rời xa để Mẹ…Ở quê nhà quạnh quẽ buồn thêmNhững khi trở gió bên thềmBàn tay của Mẹ về đêm buốt nhiều

Con vẫn nhủ mình yêu kính MẹBởi làm con hiếu sẽ không rờiNhững gì khó nhọc nào vơiTrong lòng nguyện đáp, muôn đời chẳng quên.

BÀI THƠ: MẸ ƠI!..Thơ: Toàn Tâm HòaMẹ ơi… con đã về rồi !Chiều nghiêng bếp lạnh nghe bồi hồi… đauCon nghe xào xạc vườn sauMùi hương hoa bưởi, hoa cau quyện vào !

Mái tranh, chái bếp thuở nàoCòn in dáng Mẹ ngọt ngào lung linhChiều về sao thấy lặng thinhCon nhìn quanh quất… tìm hình bóng yêu!

Gian nhà gỗ mục liêu xiêuThiếu bàn tay Mẹ rong rêu… phủ đầyBên chiều khóe mắt nhòe cayCon thèm khát một vòng tay… xa rồi

Bao nhiêu cảm xúc bồi hồiMái hiên nơi chỗ Mẹ ngồi còn nguyênKhay trầu kỷ niệm linh thiêngCon vân về lạc đến miền xa xưa!

À ơi! những giấc mơ trưaKẻo cà, kẻo kẹt Mẹ đưa giấc nồngCâu ca dao thuộc nằm lòngTừ lời ru Mẹ như dòng… suối mơ

Rồi con lạc đến tuổi thơThấy mình đứng giữa đôi bờ dấu yêuBình yên… có Mẹ nâng niuĐầy yêu thương… cả những điều dạy răn

Giật mình con thấy mảnh khănNhư màu sương trắng vờn quanh Mẹ mìnhNgu ngơ con lại ngước nhìnBờ môi mặn đắng… tội mình mồ côi…!

BÀI THƠ: LÒNG MẸTác giả: Minh LộcMẹ là tia nắng đời conĐêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuânBấy lâu mẹ đã thấm nhuầnNhững lo gạo mắm đổi luân ở đời.

Lo từng giấc ngủ à ơiMảnh quần vải áo những lời hát ruNhiều hôm gió bão mịt mùMái tranh dột nước phải thu lại gần.

Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thânGánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mangNhững đêm lệ ướt hai hàngGiàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn

Dẫu trời nắng đổ mưa tuônChẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâuLà con đừng để mẹ sầuThương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.

BÀI THƠ: MÃI GHI ƠN MẸTác giả: Dương ChíTrong lòng mẹ, con là tất cảVì nuôi con, vất vả xá gìBụng mang chín tháng thai kỳNgày sinh mẹ chịu hiểm nguy thập phần.

Giữa hai lối, cán cân sinh tửThầm cầu mong, hai chữ vuông trònHình hài như búp măng nonHưởng no sữa mẹ ngọt ngon tuyệt vời.

Những câu hát, ru hời cánh võngLòng mẹ hiền, lồng lộng bao laĐẹp ngời gấp vạn muôn hoaBình yên hơn khúc thánh ca dịu dàng.

Mỗi buổi sớm, vội vàng xuôi ngượcNặng đôi vai, kiếm được đồng tiềnDụm dành con được lớn lênTuổi xuân của mẹ ngày thêm héo mòn.

Con lầm lỗi mẹ buồn đau xótBởi vì con khúc ruột máu đàoĐòn roi không nỡ đánh vàoNhẹ nhàng khuyên nhủ chuyện nào đúng sai

Mong con lớn, thành người lương thiệnLà niềm mơ, ước nguyện mỗi ngàyTuổi già nhắm mắt xuôi tayNhững lời mẹ dặn đời này khắc ghi.

Ơn nghĩa mẹ, chẳng gì sánh nổiĐem ví von, biển núi không bằngCon ghi nhớ mãi trong lòngSống sao xứng với linh vong mẹ hiền.

THƠ LỤC BÁT: ĐÊM MƯA NHỚ MẸTác giả: Đặng Minh MaiĐêm qua mưa suốt cả đêmCon nằm nhớ mẹ rớt thêm mưa lòngGiọt mưa không chảy thành dòngSao con thấy lạnh buốt cong tim rồi

Ngày xưa mưa trắng giữa trờiTảo tần mẹ vẫn chẳng rời bước điĐường trơn lầy lội mỗi khiĐôi vai mẹ gánh nghĩ suy cuộc đời

Con thơ áo rách tả tơiNhà tranh vách đất mẹ rơi lệ sầuQuyết tâm thoát cảnh cơ cầuNhọc nhằn thân mẹ, mẹ đâu có nề

Đêm khuya con thấy mẹ vềCơn mưa làm ướt dầm dề mẹ tôiNhìn con mẹ nở nụ cườiGạo đây mẹ nấu cơm rồi con ăn

Tóc con giờ chẳng còn xanhLá vàng mẹ đã lìa cành xa conMưa rơi trôi cát xói mònNhưng hình bóng mẹ mãi còn khi mưa!

BÀI THƠ: MẸ VÀ XU NTác giả: Lạc PhongMẹ ơi Xuân lại về rồiNgày con xa mẹ càng trôi đến gầnLá vàng rơi rụng ngoài sânGió lay bóng mẹ trong ngần rung rinh

Mẫu thân mẹ đã trọn tìnhDở dang chữ hiếu chỉ mình con thôiXin thời gian hãy ngừng trôiĐể cho mẹ ở bên tôi càng nhiều

Tuổi già bóng xế quạnh hiuThương thân mẹ tựa bóng chiều dần phaiHồng Đào khoe sắc vàng MaiCon còn có mẹ… còn hoài mùa Xuân

LỤC BÁT MẸThơ: Phan HạnhCả đời mẹ vẫn theo conNắng mưa sương gió mãi còn đeo mangMuối dưa nghịch cảnh trái ngangThơm tho trong sạch đàng hoàng yên vui

Xua đi bao cảnh bùi ngùiVì ta có mẹ đậm mùi nghĩa nhânDũa mài rèn luyện bản thânGiữ gìn khí phách bình an mạnh lành

Mẹ cười hoa nở tươi xanhCon vui thấy mẹ hiền lành đáng yêuCho dù cuộc sống liêu xiêuNhờ Người con hiểu được điều thâm sâu

Vững tay vượt sóng bể dâuSẻ chia chung sức thương nhau thật lòngTuy chưa hoàn hảo thắm hồngNhưng ta vẫn thấy ấm nồng tình thân.

BÀI THƠ: CON NHỚ MẸ.. MẸ ƠI!Thơ: Quý PhươngMẹ giờ khuất núi xa xămCon chơ vơ lắm tháng năm xứ ngườiMẹ ơi con trẻ lệ rơiTay run run viết những lời nhớ thương

Gửi cho Mẹ chốn Tây PhươngNỗi niềm con trẻ hoài vương bóng hìnhTháng năm khao khát ân tìnhĐược đôi tay Mẹ ôm mình yêu thương

Con đi trên khắp nẻo đườngVẫn trăn trở nhớ quê hương của mìnhBởi nơi ấy có dáng hìnhChân Mẹ in dấu sân đình cây đa

Nơi mà Mẹ đã đi quaĐôi vai kẽo kẹt chợ xa Mẹ vềGiờ đây nhớ Mẹ tái têXa xa con đứng não nề lòng đau

Mẹ ơi nước mắt tự tràoChứ con đâu có khóc đâu Mẹ àNhìn hoài bóng dáng ai quaNgỡ như bóng Mẹ từ xa con mừng

Chiều nay chân bước ngập ngừngTìm về nơi có mộ phần Mẹ tôiCảnh xưa còn đó mà ngườiĐể con đơn bóng khóc cười riêng con.

Thơ lục bát về mẹ hay nhất

Những câu thơ lục bát về mẹ luôn được nhiều người tìm đọc. Những vần thơ thể hiện cảm xúc, tình cảm, ca ngợi hình ảnh người mẹ tần tảo sớm hôm vì đàn con. Hãy cùng đọc, suy ngẫm từng câu chữ để thấy được sự hi sinh lớn lao của mẹ là vô giá.

Giờ Là Mẹ Chung – Tác Giả: Qui Phi HoangEm ơi ! Đây mẹ của anhTừ nay mãi mãi sẽ thành mẹ chungKhông dòng máu, chẳng người dưngNhưng em nhớ nhé yêu thương hết mình

Bao công mẹ đã dưỡng sinhMồ hôi ướt đẫm bình minh mỗi ngàyTưng bừng mở tiệc hôm nayĐể trao cả đứa con này cho em

Dù cho sáng lửa, tắt đènMẹ luôn là mẹ dưới trên rõ ràngChớ đừng như gió lang thangThổi ngang thổi ngược sẽ nàng dâu hư

Mẹ giờ bóng ngả chiều thuTính tình cũng sẽ từ từ khó khănNhưng dù ấm ức muôn phầnEm nên cố gắng bước chân nhẹ nhàng

Để cho mẹ phải oán thanBuồn ,buồn tủi, tủi ruột gan anh nhàuTrời cao, biển rộng, sông sâuEm mà trọn phận làm dâu anh nhờ

Mẹ Của Con – Tác Giả: Grace DuyênMẹ ơi mẹ đẹp như tiênCon thương mẹ yêu mẹNgày nào con bé bỏngĐược mẹ chở che

Được mẹ lo lắng chiều chuộngTheo thời gian con lớn khônLúc con vui mẹ vuiLúc con đau mẹ đau gấp nhiều

Con gái mẹ đã lớnCon tự bước trên con đườngCon muốn chở che cho mẹLo lắng cho mẹ được không?

Con sợ lắm nếu mẹ không choSợ con không nhiều thời gianGiờ đây một mình nơi đô thịCon cố gắng nhiều mẹ à.

Con yêu mẹ hơn bất kì ai.Bởi mẹ là mẹ của con.

Cảm Xúc Về Mẹ – Tác Giả: Bien Tran NhuBài thơ con viết tặng mẹ yêuDạ khúc thanh tao , tựa mây chiềuHồn thơ lắng đọng tình mẫu tửCảm xúc trào dâng mẹ thiệt nhiều

Cung bậc thăng trầm.. con yêu mẹ !Lời thơ ngọt dịu : chúc mẹ yêu !khát vọng đời đời … tâm tạc dạcông dung ngôn hạnh . Mẹ kính yêu

Mẹ – Tác Giả: Lục BátMẹ lần chọn nắng nhặt mưaMuốn về với đất mà chưa được vềGió rung rụng lá bồ đềMẹ về với đất con về với ai

Mẹ ơi sông vẫn rộng dàiBiển xanh vẫn sóng vỗ hoài ngàn nămĐá kia vẫn đứng trơ ganĐời người ngắn ngủi cơ hàn éo le

Một năm là mấy lần vềVội vàng rồi lại rời quê theo chồngĐi đi cứ để mẹ mongVề đi đừng để mẹ chồng rầy la

Mẹ quen xó bếp góc nhàMẹ quen rau cháo sương sa nắng nồngĐời người còn có niềm mongThế là cũng đủ cho lòng mẹ vui

Mẹ về với đất nay MaiChỉ cần con gọi mẹ ơi con về

Mẹ Tôi – Tác Giả: Hà Thanh HằngMẹ tôi nay đã già rồi .Tóc mẹ nay đã điểm bồi hoa dâm.Đôi mắt mẹ đã quầng thâm .Bởi bao sương gió dãi dầm nắng mưa .

Thân cò lặn lội sớm trưa .Nuôi hai con nhỏ vẫn chưa biết gì .Cha tôi không biệt mà đi .Không lời thăm hỏi những khi mẹ cần .

Một mình vất vả thăng trầm .Mẹ tôi chịu đựng âm thầm canh thâu .Khi ấy cha tôi ở đâu .Bỏ mẹ tôi phải canh thâu một mình .

Bởi cha quên nghĩa phụ tình .Bỏ con bỏ vợ một mình bên ai.Giờ tôi và chị thành tài.Mẹ tôi không phải mệt nhoài đêm thâu .

Lễ chùa khấn vái tôi Cầu.Mong cho đời mẹ bớt sầu quanh hiu.

Lục Bát Lời Ru – Tác Giả: Hoa Thach ThaoÀ ơi Mẹ hát ngày xưaRu con về với nắng mưa quê nghèoQuê hương gian khó gieo neoĐất cằn sỏi đá… nắng treo rát người

À ơi ví dặm mến thươngCâu chờ câu đợi vấn vương nỗi lòngXa quê lòng nhớ dạ mongMơ về quê Mẹ bến sông đò chiều

Lam giang bóng liệng cánh diềuChao nghiêng vạt nắng sáo tiêu ngân cùngDẫu xa cách trở ngàn trùngQuê hương nỗi nhớ mãi cùng tháng năm

Ầu ơ ví dặm xa xămLời Cha dạy bảo con hằng không quênVì nghèo con phải vươn lênGắng công học tập yêu thêm quê mình

Quê Cha nặng nghĩa ân tìnhNghĩa Mẹ ru mãi bóng hình không phaiMẹ, Cha mưa nắng sớm maiCho con được sống ngày dài ấm êm

Dẫu xa con chớ không quênNhững ngày nghèo khó ấm êm xum vầyNoi gương Cha Mẹ nghĩa dầyBảng vàng con đã dựng xây cuộc đời

Lời ru lục bát ai ơiCông Cha nghĩa Mẹ đời đời không quên

Các bài thơ ngắn hay về ChaMẹ Tôi – Tác Giả:Khoa BùiMẹ tôi đi chợ bán rauChạy theo tôi khóc – “Mau mau mẹ về”Thẩn tha chơi dọc đường quêRa đầu đê đón mẹ về quá trưa

Nặng đôi quang gánh , muối dưaSờn vai áo mẹ nắng mưa bạc màuKẹo vừng, kẹo bột , chia nhauMà tôi vẫn khóc , ” Lần sau mua nhiều”

Xoa đầu mẹ bảo – yêu , yêu.Ngoan nghe lời mẹ – mua nhiều phiên sauThời gian nay đã phai màuXứ xa nhớ mẹ – nỗi đau chiều chiều

Mẹ Yêu Ơi – Tác Giả: Đặng Ngọc ĐàoMẹ hiền là đấng Mẫu NghiYêu con muôn thuở ôm ghì ấp yêuCho dù bão tố thật siêuMẹ luôn che chở, thân liều cho con

Mẹ là ngọn núi, đỉnh nonCây cao bóng cả tình thâm tuyệt vờiNgày nào Mẹ ở bên đờiTa nên chăm sóc, ngọt lời hỏi han

Mẹ là mật ngọt trần gianThương con Mẹ đã lệ chan bao lầnMẹ là Trăng đẹp trong ngầnYêu sao tình Mẹ vạn lần thắm tươi

Mẹ là tiếng hát nụ cườiCon tim bừng sáng rạng người lương triMẹ là biển rộng xanh rìVỗ về khúc hát xuân thì bên con

Ngày nào Mẹ bước Thiên ĐàngThì con đau khổ đôi hàng lệ rơiMong cầu Mẹ vẫn mãi cườiBàn tay ấm nóng là đời con vui.

Mẹ Tôi – Tác Giả: Linh ThúyMẹ tôi rất mực đảm đangXứng danh với tám chữ vàng ngợi khenNữa đời chân lấm tay phènLàn da nắng xạm màu đen nhọc nhằn

Nhà nghèo vất vả khó khănVai gầy thêm gánh một phần con đôngChăn nuôi gặt hái cấy trồngĐôi tay mẹ đỡ mà không than phiền

Những đêm mưa tạt ngoài hiênMẹ buồn trông ngóng về miền xa xôiCha đi hạnh phúc cùng ngườiĐể đàn con nhỏ một đời mẹ lo

Mẹ tôi lặn lội thân còCa dao bài hát không đo hết lờiLệ sầu mắt mẹ thầm rơiTừng đêm giá lạnh tiết trời sang đông

Con thơ vẫn ngủ say nồngĐâu hay rằng mẹ canh không giấc trònThân gầy ngày một héo honLót đường mẹ trải cho con vào đời.

Hi vọng qua những bài thơ mà chúng tôi cập nhật chia sẻ trên đây đã mang đến cho bạn những vần thơ hay và ý nghĩa. Hãy luôn trân quý, yêu thương và hiếu thảo với mẹ của mình bạn nhé. Đừng quên chia sẻ đến mọi người để cùng dành tặng cho mẹ của mình những câu từ ý nghĩa và sâu sắc.

Bài Viết Liên Quan

Bài Viết Mới

oversizedtee