Tháng 5! Tháng của những con đường tình duyên yêu thương và đông đầy những ước nguyện… Con thuyền thời gian bắt đầu cập bến mùa hạ. Nàng tiên xuân tạm biệt nhân gian, luyến lưu đất trời bằng những ngọn gió miên man đan xen cùng cái hơi nóng âm ỉ. Với chùm thơ chào thắng 5 sẽ mang đến những cảm xúc cho người đọc.
Tháng năm về với những cảm xúc trào dâng, những ngày hè nắng chói chang lại bắt đầu vào mùa. Tháng 5 về cũng là khoảng thời gian chia tay mái trường để bước vào nghỉ hè, có những người đó là mùa hè cuối ngồi trên mái trường với bao cảm xúc trào dâng.
Tháng 5! Diễn ra biết bao cuộc chia tay của các cô cậu học trò. Chính vì thế, đây là nguồn cảm hứng trong những vẫn thơ chào tháng 5. Những vần thơ chứa đầy những tình cảm tuổi học trò, của thẩy cô. Sân trường vẫn như ngày nào thế nhưng sao hôm nay cẩm thấy yêu và muốn ở lại lâu hơn. Có lẽ, ai đã từng bước qua tuổi học trò đều hiểu được cảm giấc đó. Có chút ngậm ngùi, tiếc nuối, bởi thời gian chia tay nhau đã đến.
Tháng 5 về… Học trò bắt đầu bận rộn với những mùa thi. Trong họ thấp thoáng cảm giác vừa lo lắng, vừa mong chờ. Có khi ta mong nó trôi nhanh và rồi mong nó dừng lại cho ta nhặt nhạnh những yêu thương của một thời áo trắng! Ta yêu sao dòng lưu bút chứa chan bao nỗi niềm tình bạn. Nét chữ ấy khiến ta bật cười mỗi khi buồn vu vơ trong cuộc sống. Cũng những nét chữ quen thuộc ấy làm ta chạnh lòng nhớ lại những ngày tháng đã đi qua, một thời cắp sách đến trường không sầu lo, phiền muộn.
Tháng 5! Khi bầu trờ thay áo mới, khắp phố phường trở nên đỏ rực bởi hoa phượng. Có những con phố trở nên lãng mạn hơn với sắc tím của bằng lăng. Những hình đó dường như đã được các nhờ thơ đưa vào những vấn thơ chào tháng 5. Tiếng ve báo hiệu tháng 5 đến rồi, cùng đọc những vần thơ hay để chào tháng 5, để nhớ lại những kỉ niệm của một thời đã xa.
Nội Dung Chính
1, Bóng Nàng Thiếu Nữ Tháng 5
Nắng vàng nhè nhẹ rơi áo em
Gió muộn mơn man quấn chân mềm
Hoàng hôn bẽn lẽn hôn vào tóc
Trời anh nghiêng ngả rớt vào đêm
Ai rót cái duyên lên mắt xanh
Cho gió tháng năm vỡ tan tành
Ai tô thắm hồng đôi má nhỏ
Để bước em về vướng hồn anh
Biêng biếc màu mây em thấy không?
Thương em chiều ngả cuối chân hồng
Dòng người hối hả quay về chốn
Chỉ thấy mình em giữa chợ đông
Điếu thuốc tay anh đã lụi rồi
Gót mềm em bước cứ chậm thôi
Cho anh vương vấn đôi ba bận
Đêm về đỡ tủi tấm hồn côi
(Huỳnh Minh Nhật)
2, Tháng 5 Về
Năm tháng buồn trả lại một tháng năm
Tháng nhạt nhòa bao kỷ niệm xa xăm
Con ve sầu nỉ non lời than thở
Phượng buồn rơi trong tiếng khóc lặng thầm
Ta nhớ về tháng năm nào xa lắm
Em dang tay đón sợi gió giao mùa
Tơ nắng nhẹ khẽ khàng hôn vạt áo
Ai thẹn thùng sa mắt biếc vào mưa
Nay, chỉ con đường vàng võ thê lương
Nắng rát cháy hả hê màu cỏ úa
Ta cứ ngỡ giấc êm đềm gối lụa
Cơn mưa nào lạc lối ướt bờ mi
Tháng năm đi, rồi đến để rồi đi
Mà nhớ nhung vẫn nhớ nhung nhiều quá!
Cơn mưa hạ hanh hao buồn bã lạ
Để chiều rơi bóng ngả vệt chạy dài
Nắng xa rời tìm kiếm một bờ vai
Nên chiều nay vắng cả em và nắng
Tiếng thở dài vang lên ồn cõi lặng
Sao em không về xoa dịu tháng năm?
(Huỳnh Minh Nhật)
NỖI BUỒN THÁNG NĂM (LỤC BÁT)
THÁNG NĂM NỖI NHỚ (BÁT NGÔN)
Tháng Năm Buồn
Tác giả: BS.Bạch Liên
Trời đã vào tháng năm
Mưa rơi nghe lạnh lùng
Mưa rơi trên cửa sổ
Mang theo vàn nhớ nhung
Trời đã vào tháng năm
Mưa rơi trên phố nhỏ
Mưa rơi trên thềm cỏ
Mưa rơi nghe lạnh lùng
Tháng năm về phượng nở
Tháng năm buồn trăn trở
Tháng năm bao niềm nhớ
Phượng đỏ khắp đường quê
Tháng năm ơi! tháng năm
Mùa chia tay lại về
Mùa chia ly não nề
Ta xa nhau rồi nhé
Sao nghe lòng tái tê
Đêm trời vào tháng năm
Đếm sao trời mêng mông
Sao lung linh huyền ảo
Nghe nhớ nhung trong lòng
Nay mình em lẻ lôi
Nhìn trời đếm sao côi!
Nhớ ngày xưa hai đứa
Sánh đôi ngập tiếng cười…..
Nay vắng nhau rồi nhé
Tháng năm buồn lặng lẻ
Con tim run thật khẽ
Cô đơn ngập lối về