Top thơ về cô đơn một mình, lạc lõng giữa dòng đời đầy xót xa
Nỗi cô đơn, lẻ bóng luôn dày xéo bạn đặc biệt khi đêm về. Những vần thơ cô đơn một mình hay, thấm đẫm nước mắt giúp bạn giãi bày nỗi niềm, tương tư đang phải hứng chịu, khao khát có được tình yêu chân thành luôn ấp ủ trong bạn. Cùng nhau chia sẻ nỗi niềm của mình với những bài thơ hay dưới đây nhé.
Chùm thơ buồn cô đơn ngắn
Những bài thơ buồn cô đơn ngắn, dạt dào cảm xúc sẽ là tiếng thở than của bạn trong nỗi niềm đầy cay đắng xót xa. Những vần thơ hay này chính là điểm tựa tinh thần cho mọi người, giúp bạn cảm thấy dễ chịu, thoải mái hơn. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay, ý nghĩa nhất.
Người Ấy
Chiều nay lặng lẽ trên sông vắngNhìn chiếc đò xuôi nước ngược dòngLàn gió trở mùa nghe lạnh buốtXuân về ! Người có biết tôi mong?
Tai ác gió mùa tiết cuối ĐôngLạnh từ đâu đến sắt se lòngTôi mơ người ấy quay về bếnKhắc khoải hồn tôi phút chạnh lòng
Tôi ước và mơ có được đâuNhớ ai ngơ ngẩn thả dòng châuMay ra sóng cuộn sang người ấyNhặt hộ giùm tôi những giọt sầu…(Tuyết Trang)
Giã Biệt Thu
Nơi góc bể tưởng ai nhớ mãi!Tấm chân tình ân ái bấy lâu!Sao người nỡ vội gieo sầu!Ra đi chẳng gửi đôi câu giã từ!
Người giã biệt trời như lạnh lẽoNắng vàng tươi khô héo nhành hoaNơi xa duyên phận mặn màLối xưa vắng bóng mình ta ngậm ngùi
Tình đã dứt thì thôi người nhé!Chúc người luôn vui vẻ tròn đôiTừ nay cách biệt phương trờiĐêm đêm cô lẻ trăng rơi bẽ bàng
Chân bước đếm lang thang từng ngõĐông ùa về buốt gõ con timThu đi tình cũng trốn tìmTháng ngày chất chứa trời đêm mịt mùng…(Tuyết Trang)
Ta Trả Cho Nhau
Ta trả cho nhau món ân tình ngày đóNhững đêm dài vò võ trắng dòng thơTrả cho nhau day dứt một câu chờĐể mỏi mòn bao năm mơ tháng đợi
Trả cho nhau mấy mùa trăng diệu vợiTa lãng quên rồi, sợi nhớ sợi thươngQuên đi nhau giá lạnh giữa đêm trườngĐể không chạnh lòng trên con phố vắng
Trả cho nhau một khung trời mưa nắngHẹn một đời xây trọn nhịp cầu duyênTrong đêm dài quên giấc mộng thần tiênBuông rơi giấc nồng say ngày xa vắng
Trả cho nhau chân trời buồn không nắngÁng mây trôi ảm đạm một quảng đờiCó đau lòng cũng một thoáng chiều rơiThế gian này bao tiếng ru chìm nổi…
Trả cho nhau những nẻo về đơn lốiPhố mưa chiều ướt đẫm trái tim côiTrời vào đông gieo giá lạnh chẳng thôiHãy quên hết kỷ niệm thời hoang dại…
Trả cho nhau cuộc đời này nhiều lắmBao nhiêu là nỗi nhớ với yêu thươngDẫu có đem nước mắt ướt đêm trườngĐem cay đắng cả đời này chưa dứt…(Tuyết Trang)
Mơ Bóng Trăng Soi
Trăng vàng rơi đáy nước xa xămNắng phơi hờ hững cánh hoa tànGiữ lại mùa vui trong khúc nhạcGiữ lại khăn nồng gói ấm êm.
Trăng tròn, trăng khuyết vọng ngàn nămTình đời say đắm mộng trăm nămƯớc với sao khuya đêm trăng khuyếtMơ cùng chung bóng dưới trăng tròn.
Tình nhân tay nắm, lòng thầm nguyệnVọng cả cung hằng nỗi hợp tanThấp thoáng lối nhỏ ai vừa nóiTrăng hỡi soi giùm bóng tình nhân(Tuyết Trang)
Nhớ Chiều Xa
Chiều buồn mây xám buốt mưa đôngCơn gió ngẩn ngơ ước nắng hồngNgười người hối hả vui phố thịLặng lẽ bóng ai phía ngược dòng..Bừng lên bao kỷ niệm chốn nàyMột chiều xa lắm giữa heo mayÁo trắng chờ ai nơi góc phốThả rơi hương tóc theo gió bay..Chợt nhớ vần thơ thi sỹ HànBâng khuâng như ngân phím tơ đàn“Em điên – em xé toang hơi gió” (*)Gieo tình vương vấn bước lang thang …(Tuyết Trang)
Luyến Nhớ
Em vẫn giữ trong tim hình bóng cũCủa một thời mình kề cận bên nhauNụ hôn say hơi ấm của tình đầuVà ngày tháng tâm tư cùng thầm lặng.
Em sẽ giữ cho anh từng vạt nắngChiều hẹn hò mong ngóng ở công viênƯớc mơ ngày hai đứa được nên duyênTừng đêm vắng cùng nghe lòng thao thức.
Tình yêu đó muôn đời hoài náo nứcKỷ niệm hồng vẫn đẹp mãi trong mơDù giờ đây trong kiếp sống bơ vơEm vẫn giữ không phai từng luyến nhớ.
Em vẫn giữ trong tim từng hơi thởThật ngọt ngào thời hoa mộng ngày quaĐể trong lòng mang mãi những thiết thaĐể hun đúc hương mơ thành mật ngọt.(Tuyết Trang)
Băng Giá
Dù ở nơi nào anh có hayTình em nhung nhớ vẫn tràn đầyBao đông vẫn mãi hoài mong nhớGởi gió mây trời hương ngất ngây.
Em ở phương này tim xuyến xaoBao đông day dứt nhớ phương nàoTừng đêm tâm sự cùng trăng gióGởi đến cho người ở chốn nao.
Anh biết trong em những đợi chờNhững ngày luyến nhớ thuở vào mơNhững chiều độc bước trên đường vắngĐể lạc khối tình trong ý thơ.
Có biết cho em chốn cô phòngMõi mòn nhung nhớ với chờ mongThu qua đông lại hồn băng giáTâm sự riêng mang cứ ngập lòng.
Đã trót yêu nhau sao đợi chờĐể hồn thao thức chuỗi ngày thơBên nhau anh nhé tròn mơ ướcĐể mãi cho mình thôi ngẩn ngơ.(Tuyết Trang)
Tàn Tro
Khẽ ngoảnh lại cuộc tình xa ngái ấyCòn lại gì sau năm tháng chơi vơi?Chỉ đêm tối lạnh lùng và lặng lẽ,Ta ra đi từ thuở chớm yêu người
Tôi trở lại tìm em trong quá khứNhững ngày xưa cỏ đá đã xanh mồTình vụng dại một thời nay nhắc lạiChắc phải tìm trong ngăn khóa hư vô…
Thôi xin đừng nhìn tôi như khách lạĐừng giả vờ như chiếc lá thơ ngâyEm cứ hãy là mùa thu băng giáGiết hồn tôi êm ái đến vạn ngày!
Tôi không muốn nghìn lần đau đớn nữaDấu yêu ư? Thưa một nắm tro tànThu hãy tới hóa tim thành cát bụi,Chuông đồng hồ chờ đổ nhịp thời gian…(Huỳnh Minh Nhật)
Ai Về Trong Cơn Say!?
Lặng lờ gió ngủ bên thềm cửaĐêm nay say quá, rõ thật là!Bâng khuâng khói thuốc ven trời lạnhMơ hồ… tôi nhớ một người xa
Nhưng nhớ làm chi để ngậm ngùi?Đây niềm xa cách có chi vui?Cớ sao tôi cười như mê dại,Trong những đau thương lẫn ngọt bùi?
Trăng đứng tự tình tiêu điều khócĐêm chẳng chung lời với nước mâyHình bóng ai về trong sương khóiXiêm y tha thướt dáng trang đài
Kiều nữ giật mình từ đáy mộHay gió vô ngôn bỗng ồn ào?Sao tôi nghe tiếng như ai đó…Bước giữa hồn tôi đương xôn xao!(Huỳnh Minh Nhật)
Bên Này Nỗi Nhớ
Tôi ngồi buồn bên gác quán ngày xưaBỗng lạc lõng những nơi mình hò hẹnTừ độ ấy thu buông lời tiễn biệtVàng cả hồn tôi, da diết phố sang mùa
Mưa đã rớt phía bên này nỗi nhớỞ nơi nào có ướt áo em không?Thu mãi mãi trong tâm người chờ đợiMột lời thương em có giữ trong lòng?
Phố lặng lẽ khi ánh chiều rực tímDẫu còn mưa nhưng ánh nắng trong ngầnChờ không gặp, một đời tôi tìm kiếmGió ơ hờ khúc hát tuổi thanh xuân
Tôi về lại phía bên này nỗi nhớBước bên nào cũng nghiêng phía bên kiaMảnh tường trắng đời vô tri, sỏi đá…Cũng xót thương cho một cuộc chia lìa
Tôi trở về những chốn xưa, lạ quá!Lối tôi đi ngày tháng đã phai màuTình là muôn lời ngọt ngào dối trá,Xa cách rồi ta trả lại cho nhau!?(Huỳnh Minh Nhật)
Chiều Úa
Chiều đã rơi sầu trên bến sôngNgười đi, ngày tháng chết trong lòngCòn chăng vạt nắng hoàng hôn lẻKhắc khoải hồn tôi với nhớ mong
Lối vắng hạ về, xuân ngẩn ngơLy khách buồn tênh bước hững hờBóng đổ lạnh lùng theo gót mỏiChợt buồn, anh đứng lại làm thơ
Và phía xa xa người thiếu phụÁo trắng ngậm ngùi trong nắng phaiNgập ngừng mắt hướng về đâu đó,Hình như cũng đứng đợi chờ ai?
Tôi đã từng yêu những nỗi buồnĐã từng say đắm những hoàng hônNhưng nay buồn bã không còn nữaChỉ thấy đau thương ngập cõi hồn
Tình yêu mỏng mảnh như làn khóiĐã vỡ tan tành với nước mâyCó kẻ khật khùng nghe muốn khócChiều úa trên sông, lá rụng đầy(Huỳnh Minh Nhật)
Những Mùa Hạ Vắg
Em có thấy hạ về trong nắng muộn?Khi tiếng ve đã mỏi cuối chân trời,Và có thấy nắng loang đầy nỗi nhớ,Giữa đêm gầy muôn vạn ánh sao rơi?
Tôi trở lại những nơi mình hò hẹnChợt giật mình ngơ ngác mắt buồn emChiều chập choạng chở người theo hoài niệmPhố loay hoay gọi gió cuốn chân tìm…
Đêm mưa cuối đã thay lời hát cuốiMùa hạ sang phượng cháy những con đườngEm có thấy hồn thơ ai đó gọi,Như giận hờn một kẻ đã từng thương?
Hoàng hôn nay phố vắng ai buồn lắm!Hạ về rồi em còn lạc nơi đâu?Ve quạnh quẽ dưới ánh chiều vàng vọt– Chợt bồi hồi, thảng thốt khóc tìm nhau…(Huỳnh Minh Nhật)
Giây Phút Chạnh Lòng
Chiều lặng lẽ, mùa đông yên ảSao anh nghe rét giá tâm hồnGió thoảng nhẹ câu thề hoa cỏMắt anh buồn màu tím hoàng hôn
Anh chợt nhớ dư tình viễn mộngKhói mông mênh lơ đễnh hương chiềuCó chút gì lạnh run ngực áoNghe như là tiếng gọi tình yêu?
Em anh hỡi, mùa đông bên nớVắng tay quen có buốt vai gầy?Vầng mây hồng hoàng hôn rực rỡLiệu có bằng nắng đẹp chiều nay?
Dẫu nơi anh mặt trời ngủ sớmVẫn mây xanh lơ lửng bạc đầuCòn nửa lời yêu đương chưa nóiNgoảnh mặt nhìn em đã về đâu?
Phút chạnh lòng buồn dâng sóng vỗĐường mơ quen lạc lõng chân sầuTừ độ ấy yêu đương gì nữa?Thuở nhiệm màu trả lại trăng sao
Em anh hỡi khảm trời nhung gấmĐêm gác đầu gối lụa chân sonCó đẹp bằng vấn vương vụng dạiCủa một thời hẹn biển thề non?
Và em hỡi mùa đông rất nắngCó thơ bằng gió lạnh chiều sương?Người em mến nhẹ nhàng dịu ngọtCó bằng ai đứng đợi cuối đường!?(Huỳnh Minh Nhật)
Dáng Đông!
Độ cuối tháng trời như không nắng nữaKẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!?Em quên mất nụ cười em là nắngHay vô tình cứ thế đến rồi đi?
Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tốiBởi thiếu em mùa vắng những hoa vàngTa thờ thẫn lang thang sầu ly biệtBước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang
Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớNửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâuAi dám bảo mùa đông như sỏi đá?Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?
Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốcKhô tâm tư băng giá phủ trong lòngĐêm rơi vỡ những bước buồn vô tậnGió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông…(Huỳnh Minh Nhật)
Lúc Cô Đơn
Lúc cô đơn một mình chân lê bướcTrên lối dài thủa trước đã từng quaLạnh vai gày pha lẫn nỗi xót xaKhi hờ hững người đã yêu tha thiết
Lúc cô đơn mang nỗi đau chì chiếtChợt âm thầm thấy hối tiếc khôn nguôiNhưng giờ đây hạnh phúc đã xa rồiTheo gió mây về phương trời xa thẳm
Lúc cô đơn chợt bờ môi ướt đẫmGiận chính mình sao chẳng lắm chặt tayĐể mất rồi lòng mới biết mới hayTheo thời gian u hoài trong tiếc nuối
Lúc cô đơn mắt ngóng trông mòn mỏiNhưng muộn màng lòng khắc khoải chênh chaoBiết tìm đâu hạnh phúc tháng năm nàoKhi tất cả phôi pha vào sương gió
Lúc cô đơn nhớ về ngày xua đóNơi đã từng cũng có một tình yêu…
Đêm Cô Đơn
Tác Giả: An Giang BùiĐêm trở mình làm con tim thức dậyVẩn vơ hoài theo dòng chảy thời gianNỗi nhớ em đeo đẳng suốt đêm tànEm nơi ấy chắc giờ này yên giấc.
Trăng hạ tuần rớt đầu non vàng vọtGió âm thầm trên đường vắng đêm hoangĐêm thẫm đen như vết mực loangCứ kéo dài tưởng chừng như vô tận.
Muốn gửi em một dòng tin nhắnNhưng ngại ngần làm thức giấc đêm xuânMình ta thôi tâm sự với cô đơnLà tri kỷ chưa một lần phách lối.
Dù ngoài kia vui như ngày hộiKhi ta buồn vẫn ở lại bên ta …Đêm cô đơn vắng bóng người xaNhưng yên lòng khi người xa yên giấc.
Bơ Vơ Cô Đơn
Bơ vơ làn gió ban chiềuLắt lay cánh lá hắt hiu nắng vàngNgười ta mong đợi thu sangMùa vui hạnh phúc rộn ràng áo xiêm
Còn người đóng cửa cài thenMơ về ngày ấy người quen năm nàoChiều thu quấn quýt bên nhau…Giờ đây ngó trước trông sau riêng mình.
Buồn Cô Đơn
Buồn riêng nên tự vấn mìnhHỏi xem tri kỉ chung tình cùng aiĐể tôi lạnh lẽo u hoàiNhư mưa ngâu nhắn gọi ai bên hè
Trái tim thổn thức nằm ngheTưởng như ai đó đang về cùng tôiNhớ mong nên dạ bồi hồiCanh sầu tỉnh giấc đơn côi một mình
Trách sao đêm nỡ vô tìnhĐể tôi tìm bạn một mình trong mơ
Chùm thơ buồn một mình trong đêm
Đêm chính là lúc bạn sống thực với cảm xúc của mình, nỗi buồn, nỗi cô đơn lại trỗi dậy khiến bạn vô cùng mệt mỏi, khó chịu. Đừng cố giữ riêng nỗi niềm của riêng mình, hãy chia sẻ những bài thơ buồn một mình trong đêm dưới đây để bộc lộ cảm xúc đớn đau này nhé.
Hẹn Ước
Nhặt bóng trăng khuya để ước mong.Ngày vui khỏa lấp mối tơ lòng.Chiều rơi nỗi nhớ buồn cô quạnh.Nắng tắt ai còn mãi đợi trông.
Góp ánh trăng gầy Thơ với mộng.Gom tàn thức trắng với đêm đông.Em đi nắng tắt sầu cô lẻ.Có nhớ Xuân về hẹn ước không.
Đêm Khuya
Đêm khắc khoải nghe chừng hiu quạnhGió xạc xào buốt lạnh trời vươngNhành hoa trinh nữ bên đườngCòn e ấp nụ gửi thương vào lòng
Đêm lặng lẽ đôi dòng cầu nguyệnCho tình em sẽ quyện chung đờiDuyên nồng đừng có rụng rơiNhư bao nỗi nhớ một thời vẫn trông
Đêm mòn mỏi hoa lòng muốn nởMưa rì rào lại ngỡ tình vangHoa cau sao cứ ngơ ngàngĐể ai liều lĩnh bắc thang hỏi trời
Đêm vắng lặng mây chơi cùng gióMắt em cười sáng tỏ bờ miThương nhau thì hãy giữ ghìCho đêm trằn trọc xóa đi giận hờn
Thì Thầm Đêm Khuya
ĐÊM khuya rồi thôi mình ngủ đi anhĐừng nói nữa những chuyện xưa đã cũHãy lo về chuyện ngày mai mới mẻLàm thế nào cho cuộc sống khá lên
KHÔNG còn phải vợ chồng chia hai ngảNgười ở nhà, người hành lý ra điĐã nửa đời anh phiêu bạt muôn nơiVì nghiệp nghèo còn đeo anh chưa dứt
EM làm vợ nhưng chẳng giúp được chiNghĩ mà tủi cái thân mình ốm yếuLàm cho anh thêm gánh nặng đôi vaiĐể ngày đêm phải miệt mài lao động
CÀNG nghĩ lòng càng thương anh biết mấySuốt cuộc đời lam lũ bởi vợ conNhưng anh vẫn chưa một lần than khổChỉ em buồn thương chồng lệ chào dâng
ĐÊM khuya rồi thôi hãy ngủ đi anhChuyện tương lai cứ dần dần ta tínhRồi một ngày trời xanh kia thấu hiểuCho chúng mình không còn khổ nhé anh
Thơ Về Đêm Khuya
Thơ: Thao ThứcĐêm thao thức..nhớ nàng tội nghiệpGiờ một mình ..ngoài bãi tha maChắc nàng lạnh lắm đây màBao năm rong ruổi cùng ta giữa trời
Thật buồn nhỉ tình đời oan ứcKhi khó khăn áp bứt đến cùngLỗi thường tình ngược lối chungTa đâu có phải thằng khùng thẩn thơ
Làm lương thiện nào ngờ bị épPhải chi nàng xinh đẹp đâu nào ?Nhưng ta yêu quý biết baoMiếng cơm manh áo đi vào làng phây
Cũng nhờ chiếc xe này nuôi sốngSáu miệng ăn vu khống đâu nào?Dù ta có lỗi phải chàoHỏi thăm trước đã lại lao giựt liền.
Thương nàng quá ta điên đi mấtMình có sai…đi trật luật màTa năn nỉ mãi không thaÔm nàng về bỏ kho nhà CÔNG AN…!!!!
Trăng Khuya
Tác Giả: Nguyễn Ngọc SángĐêm khuya không ngủ nhớ thương ai ?Khắc khoải trong tim tiếng thở dàiLàm bạn cùng trăng đêm khuya lạnhHờ hững bờ vai dáng trang đàiTím cả vùng trời bao kỷ niệmBiết người còn nhớ mãnh trăng xưaĐêm nay trăng lạnh màu sương khóiLãng đãng buồn sao một kiếp người…!
Đêm Khuya
Đêm khuya vắng người ta say giấc ngủ .Còn mình phương tranh thủ viết thơ tình .Viết tặng ai ..phương hỏi lại lòng mình. .Không lời đáp… vì chữ tình khó tả.
Phương sẽ viết rồi chia đi muôn ngã .Nhờ cánh chim phân tỏa khắp nẻo đường .Trong đôi mắt ẩn chứa nhiều tình thương.Mong ai đó chung đường thơ.. hạnh phúc .
Niềm Tin Cho Em
Cảm ơn lời chúc giữa đêm khuya !Nỗi nhớ ai kia đến dại khờNăm tháng dần trôi đời quạnh quẽNỗi buồn dâng ngập một tứ thơ !
Ta biết ai kia hồn quạnh hiu !đêm khuya hoang vắng nhớ thương nhiềuNhưng lỡ đời ta làm lữ kháchĐành để mình em trong cô liêu !
Ta viết cho em một vầng thơ !Gởi gấm hồn ta , Em giấc mơKỷ niệm ngày xưa đừng phai nhạtTa sẻ đón em đến bến bờ !!!
Đêm Nay Tôi Buồn
Đêm khuya rồi sao nổi buồn lại đếnNhiều suy tư làm lơ đễnh tâm hồnLo lắng chi, dạ cứ thấy bồn chồnBuồn lại đến, phủ hoàng hôn đầy mắn
Ta ngu ngơ để nổi buồn thắt chặtCơn gió lùa nghe lạnh ngắt toàn thânTự trách mình để đầu óc phân vânMang tâm trạng cứ cân đong đo đếm
Chợt giật mình nghe canh khuya đã điểmNhìn xung quanh, tìm kiếm… chỉ có mìnhThêm màn đêm cứ lặng lẽ vô hìnhBơ vơ lắm bao lặng thinh không nói
Đêm khuya rồi, tự mình ta hờn dỗiHờn chính ta, hờn bóng tối phủ đầyNổi buồn nào cứ lẩn quẩn đâu đâyTa tự cất chẳng ai hay ai biết
Đêm Khuya
Đêm khuya thổn thức một mìnhBóng trăng anh ngỡ bóng đèn em khêuMong người chẳng thấy người đâuNửa vui chưa trọn, nửa sầu đầy vơi
Vầng trăng ai xẻ làm đôi?…Đường trần ai vẽ ngược xuôi khó lòngXa nhau chín đợi mười trôngThèm sang bên ấy mà không có đò
Trải lòng qua những vần thơ…Vẽ trong khung cảnh đêm khuya một mình!…,
Tiếng Đàn Trong Đêm Khuya
AI đem trăng rằm treo lơ lửngAi đem hồn trăng thả xuống khúc sông sâuAi dụ ánh trăng nhởn nhơ cùng điệu nhạcAi đem lòng trinh nữ thả trời khuya
Tiếng đàn của em sao hôm nay buồn thếTừng giọt sầu cứ như xé lòng aiPhải chăng em trong lòng đang khắc khoảiVì tình cho đi mà chẳng nhận được gì
Khi Lãng Tử Cô Đơn
Đêm về khuya thấy mình cô đơn quáGiọt sầu rơi lạnh giá buốt hồn aiTrọc trằn mãi thao thức với canh dàiTrang giấy trắng gửi vài dòng tâm sự
Dòng lệ thấm gieo sầu vào con chữTừng nhịp sầu gữi lữ khách phương xaĐiệu beat buồn vẫn khư khư chẳng tảViết lời ca nhiều cung bậc âu sầu
Từng giọt buông cơn mưa ngâu tí táchGợi lòng buồn mãi oán trách thân traiDòng đời trôi đang trĩu nặng trên vaiCon đường tình chong gai nhiều hiểm trở
Bao lần muốn gòng mình lên phá vỡKhối tình si đang còn ở trong timGiục lòng trai từng đêm chẳng u sầuDanh lãng tử thôi còn đâu người hỡi
Ngắm Trăng Treo
Đêm buồn… Em ngắm trăng treo,Ngắm người xa ấy, có theo trăng về.
Người ơi..Có giữ lời thề!Thu đi xuân đến, có về với em.Em buồn, nói với trăng xem,Đến mùa xuân tới, trăng đem anh về.
Em yêu! Anh nhớ lời thề ,Đêm xuân trăng tỏ, anh về cùng trăngAnh về, đúng hội hoa đăng,Anh trắng sợi tỏa, bóng chàng bóng em.
Đêm khuya, ngồi ngắm trăng đêm,Gió mây, ru lượn tình em với chàng .Bên thềm hai trái tim vàng,Cùng chung nhịp thở…Ngắm vầng trăng treo…!
Trên đây là những bài thơ cô đơn một mình hay, xúc động nhất. Những bài thơ này như tiếng lòng của tác giả hay chính là dòng tâm sự của các bạn trẻ đang bị tổn thương trong tình yêu. Cùng giãi bày với mọi người, bạn sẽ thấy thoải mái, dễ chịu hơn.
Thơ Hay – Tags: thơ về cô đơn một mình
TOP 80+ Bài thơ hay về thầy cô giáo vô cùng xúc động và chân thành
Tuyển Chọn 100+ Bài thơ hay về tình bạn tri kỷ ngắn gọn mà chân thành
Chọn lọc [89+] bài thơ hay về mẹ ý nghĩa, xúc động triệu trái tim
CHÙM thơ hay về cuộc sống lạc quan mang đến niềm vui bất tận
199+ Bài thơ hay về cuộc sống vợ chồng thắm đượm nghĩa tình
[Chia Sẻ] chùm thơ hay về cuộc sống buồn để tìm niềm đồng cảm
#555 Bài thơ hay về cuộc sống ý nghĩa giúp bạn không ngừng nỗ lực
Top những bài thơ về hoa hồng hay, lãng mạn dành tặng lứa đôi
Chọn lọc những bài thơ hay về cuộc sống lạc quan được săn đón nhất
Tổng hợp bài thơ cuối tuần bình yên đến lạ giành cho người yêu, bạn bè
Chìm đắm trong những vần thơ về hoa dại, mỏng manh nhưng mạnh mẽ
Chùm thơ về hoa sữa hay nhất, thơ tình hoa sữa nồng nàn, lãng mạn
Chọn lọc 99+ bài thơ ngắn về trăng buồn, trăng cô đơn hay nhất
Chùm thơ tình bất hủ Trung Quốc hay, đi cùng năm tháng
.close{position:relative;display:inline-block;width:40px;height:40px;overflow:hidden}.close.black::before,.close.black::after{height:2px;margin-top:-4px}.close::before,.close::after{content:“;position:absolute;height:2px;width:100%;top:50%;left:0;margin-top:-1px;background:red}.close::before{-webkit-transform:rotate(45deg);-moz-transform:rotate(45deg);-ms-transform:rotate(45deg);-o-transform:rotate(45deg);transform:rotate(45deg)}.close::after{-webkit-transform:rotate(-45deg);-moz-transform:rotate(-45deg);-ms-transform:rotate(-45deg);-o-transform:rotate(-45deg);transform:rotate(-45deg)}.close{position:absolute;top:0;right:0}@media (max-width:650px){.duccoi{display:block;margin:0 auto;position:fixed;z-index:9999;right:0;bottom:0;left:0}}