HomeThơ hayTrọn bộ bài thơ vô thường mang đến cuộc sống an...

Trọn bộ [105+] bài thơ vô thường mang đến cuộc sống an yên

Trọn bộ [105+] bài thơ vô thường mang đến cuộc sống an yên

Những bài thơ vô thường luôn khiến tâm hồn bạn được nhẹ nhàng và thanh tĩnh hơn. Những lúc bạn cảm thấy cuộc sống của mình bế tắc và buồn chán thì những bài thơ này sẽ giúp bạn cảm thấy vui vẻ và có cách nhìn khách quan hơn về cuộc sống.

Cuộc đời vô thường chúng ta thật sự không thể nào biết trước được điều gì vì thế hãy luôn lạc quan và sống thật ý nghĩa nhé!

I. TOP những bài thơ vô thường hay nhất

Những bài thơ vô thường thu hút ngàn like facebook là điểm đến của đông đảo bạn đọc. Những bài thơ này được mọi người yêu thích và có sức lan tỏa mạnh mẽ. Đọc những bài thơ này ta cảm thấy lòng mình như trút bỏ được những suy nghĩ tiêu cực và cảm thấy lạc quan hơn về cuộc sống. Cùng nhau cảm nhận ngay nhé!

HẠT BỤI VÔ THƯỜNG

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Ngồi nghe hạt bụi vô thườngchạm nhau trên những nẻo đường… lao xaohạt nào lỡ vướng ta đauhạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!

Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?mà sao ngồi đó trầm tư một mìnhvui buồn giữa cuộc nhân sinhcố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh

Ngồi nhìn thế cuộc mông mênhthời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cườita như đứa trẻ biếng lườiđang hồi mơ lại một thời đã xa!

giữ ta… mãi mãi là tabước đi trên cuộc trầm kha chân tìnhtrần gian hữu sắc, hữu hìnhchỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!

VÔ THƯỜNG

Thơ: Nguyễn Hưng

Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứCõi nhân gian vốn dĩ rất vô thườngThì thân này đã mang phận lữ thứCó sá gì dấn bước chốn phong sương.

Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụiSướng hay khổ cũng có khác gì đâuDẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núiThì mai đây vẫn một nấm đất bầu

Cứ an nhiên vì đời là cõi tạmThác là về nơi cội kiếp lai sinhHãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡCớ làm sao phải tự khổ chính mình.

Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gióSắc là không ta ngạo với đất trờiBao sân si một thoáng giây vứt bỏDù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.

Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đếSẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thườngĐêm vừa tàn phố trở mình thức giấcBình minh về nắng toả giữa ngàn hương.

VÔ THƯỜNG

Thơ: Phú Sĩ

Vô thường một cõi hư khôngTrầm luân một thuở bụi hồng nhân gianNguyện lòng thanh khiết mây ngànThảnh thơi trải rộng thênh thang ân tình

Dãi dầu một kiếp ba sinhNẻo đường lạc bước linh đinh nỗi sầuTình đời nợ trả cho nhauĐời vui ngắn ngủi với bao muộn phiền

Bốn mùa trời đất luân phiênChòng chành sóng nước lạc miền yêu thươngNhân sinh lắm nỗi đoạn trườngĐìu hiu gió lạnh nghiệp đường còn đây

Trời chiều bóng ngả về tâyTim côi gồng gánh đắng cay trăm bềLợi danh một thuở đê mêNghĩa tình một thuở não nề người ơi

Vô thường một cõi chơi vơiKẻ mong ra khỏi người chơi bước vàoCuộc đời còn lắm lao đaoHãy dành tốt đẹp ngọt ngào mà thôi.

VÔ THƯỜNG

Thơ: Bách Tùng Vũ

Cõi hồng trần ngàn lần rơi lệKiếp luân hồi mặc kệ chúng sinhBao hương linh thác khóc đòi vềHồn não nề nhớ nhà da diết.

Dẫu đã biết Vô thường là thếChẳng có ai không thể ra điVẫn sầu bi trăm ngàn ai oánTiếc trần gian một thuở đam mê.

Ai rồi cũng sẽ về thiên cổDù giàu sang hay khổ một đờiNước mắt rơi khi hồn lìa xácChỉ còn là cát bụi hư vô.

Dù chết oan hay mồ vô chủSẽ luân hồi khi ngủ đã saySông Vong Xuyên chờ ngày trên bếnCầu Nại Hà dẫn đến đầu thai.

Hỏi trần gian có ai sống mãiAi chắc mình không trải tử sinhBao vong linh xa lìa cõi thếCó trở về thân xác nguyên trinh ?

Ai rồi cũng tử, sinh phải nhậnDẫu sang giàu hay phận vất vơTrăm đường tơ trở về một cõiVô Thường rồi…thoát khỏi… Sầu bi.

ĐỜI VỐN VÔ THƯỜNG

Thơ: Tùng Trần

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậyCứ xuôi dần theo dòng chảy thời gianNgười cơ hàn hay là kẻ giàu sangKhi chết đi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm no đã là điều may mắnHãy giữ gìn đời bình lặng sóng yênCó những điều để tạo hoá tự nhiênĐừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩyRồi tự mình xô đẩy dưới vực sâuNếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầuThì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội

Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗiNhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thânDẫu vật chất thì ai sống cũng cầnNhưng đừng để chữ tình thân rạn nức

Chuyện tử sanh mãi luôn là định luậtĐời vô thường sự thật chẳng thể thayLà con người thì ai cũng như aiĐến cuối cùng cũng phải về cát bụi.

HÀNH TRANG VÔ THƯỜNG

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời cứ ngỡ giấc mơĐến khi nhìn lại, một đời phù vânTrần gian nơi chốn nợ nầnNợ tình nợ nghĩa, bao lần trả vaySanh ra tay trắng bàn tayĐến khi khuất bóng, chẳng thay đổi dờiNgỡ rằng đời giống trò chơiThắng thua thành bại, một thời đã quaBỗng nhiên ta gặp lại taChỉ là chiếc bóng, chiều tà thế gianĐời người hết hợp lại tanLợi danh quyền tước, hành trang vô thườngCuộc đời đừng mãi vấn vươngTrả về cho đất, đoạn trường bi ai.

Nếu đã là quá khứHãy tha thứ cho nhauTất cả những niềm đauHãy cho vào quên lãng

Niềm đau thời dĩ vãngLà vật cản đường đờiCuộc đời muốn thảnh thơiHãy xa rời quá khứ

Cuộc đời là phép thửTa phải tự đi quaKhông ai thay ta cảThành bại ở nơi ta

Hãy học cách vị thaĐau khổ sẽ rời xaYêu thương lấy tất cảHạnh phúc sẽ nở hoa.

THẾ GIAN VÔ THƯỜNG

Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời như áng mây trôiNgàn năm nhân thế đắng môi lệ sầuĐời người sống được bao lâuTrăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ

Đời người như giấc ngủ mơBiệt ly không hẹn không chờ đợi aiSắc kia thắm đẹp cũng phaiCó ai giữ mãi tiền tài bền lâu

Đời người đi mãi về đâuVô thường chi phối âu sầu thế gianCuộc đời có hợp có tanHỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm

Quay về sống với chân tâmHãy như sen trắng giữa đầm ngát hươngCon người sống để yêu thươngMĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.

II. Chùm thơ Phật giáo về vô thường ý nghĩa

Những bài thơ phật giáo ý nghĩa nhất trong cuộc sống cho ta những phút giây thư giãn nhẹ nhàng xua tan đi những cơn sóng lòng mình. Với những ý nghĩa sâu sắc những bài thơ này khiến trái tim ta được yên bình, mọi bận lòng đều được tan biến. Cùng nhau cảm nhận nhé!

Khó Dễ Trong Đời

(Thích Tánh Tuệ)

DỄ là nói chẳng nghĩ suyKHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.

DỄ làm đau đớn người taKHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!

DỄ là biết được Vô thườngKHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,

DỄ là độ lượng bản thânKHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!

DỄ là vong phụ ân thâmKHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài

DỄ là phạm những điều saiKHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,

DỄ cho kẻ khác niềm tinKHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.

DỄ là nói những điều hayKHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.

DỄ là suy tính thiệt, hơn…KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.

DỄ là sống vội, sống mauKHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là….

DỄ là hứa hẹn, ba hoa…KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.

DỄ là gieo rắc thị phiKHÓ là nội quán, tự tri lại mình

DỄ là chiến thắng, quang vinhKHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.

DỄ xin địa chỉ mọi ngườiKHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.

DỂ biết nói, khó biết imKHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.

DỄ vụng chân ngã xuống thềmKHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình

DỄ biết trời đất rộng thênhKHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”

DỄ vui sáu nẻo thăng, trầmKHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.

DỂ khi mất cảm thấy buồnKHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.

DỄ là vun quén quanh mìnhKHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.

DỄ cho ngày tháng đi quaKHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…

DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồKHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!

DỄ là viết những lời thiKHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.

Thôi, chừ tìm cái bồ đoànDễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.Dầu sao cũng quyết một lầnBằng không khó, dễ… lần khân nối dài…

Sống Vội

(Thích Tánh Tuệ)

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòaVội vàng sum họp vội chia xa.Vội ăn, vội nói rồi vội thởVội hưởng thụ mau để vội già.

Vội sinh, vội tử, vội một đờiVội cười, vội khóc vội buông lơi.Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!Vội vã tìm nhau, vội rã rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vộiĐuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nởVội ngày, vội tháng, vội năm qua.

Cứ thế nghìn thu đời vẫn vộiMặt mũi ngày xưa không nhớ ra.“Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lộiVội tỉnh, vội mê, vội gật gà…

Vội quên, vội nhớ vội đi, vềBên ni, bên nớ mãi xa ghê!Có ai Giác lộ bàn chân vội“Hỏa trạch” bước ra, dứt não nề…

Đời Là Cõi Tạm

(Thích Nhuận Thường)

Bởi đời là cõi tạmNên sống thật với nhauNếu kiếp người trôi mauThì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tạiNên giận hờn bỏ quaNếu lòng mình vị thaThì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyếnNên đừng buộc ràng thêmNếu có ngày và đêmThì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡNên quý trọng hôm nayNếu thế sự vần xoayThì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳmNên đừng cạn nghĩa ânNếu mang nặng nghiệp trầnThì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướngNên quán niệm vô thườngNếu ai còn tha phươngThì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nỗiNên nhớ lấy lời xưaNếu ai đi trong mưaThì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gióNên hiểu tình long đongNếu “Sắc tức thị Không”Thì… vô cầu, vô niệm.

Luân Hồi Vay Trả

(Khuyết danh)

Ai sinh ra cũng một lần phải chết,Chết đi rồi có hết được đâuSự sống mới rồi sẽ lại bắt đầu,Hành tinh xanh mãi nuôi màu hi vọng.

Đi vào đời với hai bàn tay trắngLúc lìa đời lại trắng cả bàn tay.Khi sống tham nhặt cho đầy,Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời.

Kiếp luân hồi có sinh có diệtĐời vô thường giả tạm hư khôngNgũ uẩn: “Sắc bất dị không”An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.

Sống kiếp đời chớ nên gây nghiệpĐể tát sinh tạo kiếp luân hồi,Bà Ta là cõi tạm thôiPhước tu cực lạc, cõi trời Tây Thiên.

(Cát Tường)

Kiếp Người

Kiếp người dài ngắn bao lâuTùy theo thọ mạng lo âu làm gìKhổ sầu phiền não mà chiĐể lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng

Dù cho xinh đẹp giàu sangHay là xấu xí nghèo nàn khổ đauTuy rằng hoàn cảnh khác nhauNhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay

Giàu sang dễ bị mê sayNghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xongLàm người cần phải thong dongYên vui tự tại tấm lòng thanh cao

Cuộc đời sóng gió ba đàoTâm không đắm nhiễm gió nào động lay?Hơn thua thắng bại hằng ngàyThị phi danh lợi xưa nay chuyện thường

Thế nhân cần có tình thươngĐừng nên ỷ thế lấn đường người taTầm nhìn mở rộng cao xaTừ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh

Sống cho trọn nghĩa trọn tìnhĐừng gây oan trái bất bình với aiMình còn có lúc cũng saiNghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu

Cuộc đời nào có bền lâuVô thường không hẹn biết đâu mà lườngThăng trầm vinh nhục phong sươngGiữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu

Ta người có khác gì đâuCảm thông tất cả nguyện cầu an nhiênCần nên tránh ác làm hiềnĐể tâm trong sạch không phiền không tham

Sân si nhất định không làmĐơn sơ biết đủ không ham muốn nhiềuTiền tình vật chất những điềuNếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa

Đừng nên lưu luyến say sưaXa ly đừng chấp đừng ưa so bìĐắm mê dục lạc mà chiTa còn không có, có gì của ta ?Đủ duyên hòa hợp sinh raHết duyên tan rã gì là ta đâu?

Chấp chi mang khổ mang sầuNhè nhàng buông xả không cầu không mongLuôn luôn thanh tịnh cõi lòngThảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân

 Danh Lợi

Danh lợi đến rồi danh lợi điHam chi một chút nhất hay nhìĐêm nằm thao thức tâm điên đảoHơn thua tranh chấp nhọc công lao

Oán thù chi để khổ lòng nhauNghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vàoKiếp này kiếp khác luân hồi mãiNợ nần gian díu khổ làm sao

Nghe lời Phật dạy hãy tu mauGiữ tâm trong sạch để khi nàoRa đi nhắm mắt hồn thanh thảnKhông còn lo nghĩ chuyện lao xao

Chúng ta chung sức hãy cùng nhauDựng xây thế giới đẹp muôn màuNơi ánh đạo vàng lan biển rộngKhông còn thấy nữa cảnh thương đau.

Từ Bỏ

(Tường Vân)

Từ bỏ thói quen hay vội vàngNói làm hấp tấp thiếu đoan trangThiếu suy xét kỹ không từ tốnHối hận ăn năn cũng muộn màng.

Từ bỏ thói quen hay đắm saySay ăn say ngủ thêm say tàiSay tình say rượu say danh vọngSay quá khổ đau suốt tháng ngày.

Từ bỏ thói quen hay dối gianLàm người chân thật sống đàng hoàngDù ai giả dối mình đừng giảNghiệp báo không sai rất rõ ràng.

Từ bỏ thói quen hay giận hờnNói lời trách móc phân thua hơnChiến tranh miệng lưỡi rất nguy hiểmPhải biết thuận hòa sống chánh chơn.

Từ bỏ thói quen hay thở thanChuyện gì không đáng cũng than vanLàm cho mệt mỏi người nghe thấyChấp nhận là xong mọi việc an.

Từ bỏ thói quen hay tự caoCuộc đời lên xuống sóng ba đàoVô thường thay đổi đâu yên mãiKhiêm hạ hòa đồng sống với nhau.

Từ bỏ thói quen hay tự tiBuồn phiền mặc cảm thêm sầu biTự tin làm lại những điều tốtĐừng mãi đeo mang một thứ gì.

III. Những bài thơ về kiếp người đặc sắc nhất

Những bài thơ về kiếp người ấn tượng và đặc sắc nhất thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn đọc. Người ta thường có câu đời là cõi tạm vì thế hãy tận hưởng chúng khi còn có thể, đừng để cuộc sống của mình cứ mãi chìm đắm vào nỗi đau không lỗi thoát. Hãy theo dõi bài viết này của chúng tôi ngay nhé!

Lẽ Sống

(Thơ Đặng Hải)

Lẽ sống tình đời sống khắp nơiSống đời có ích tệ sống chơiAi làm trăm sự cho ta sốngCớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơiSống đẹp xem ai quyết xây đờiTự tránh xa hoa nơi đàng điếmTrần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngờiGhi dấu sáng danh nghĩa tình đờiNhân văn ghi chép thiên niên kỷNghĩa tình cao cả với con người.

Thơ Đạo Phật

Sống không giận không hờn không oán tráchSống mỉm cười với thử thách chông gaiSống vươn lên cho kịp ánh ban maiSống chan hòa với những người chung sống…

Sống là động nhưng lòng luôn bất độngSống là thương nhưng lòng chẳng vấn vươngSống hiên ngang danh lợi xem thườngTâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Thơ Tự Sự

(Nguyễn Quang Vũ)

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảyDù cao dù thấp, cây lá vẫn xanhDù người phàm tục hay kẻ tu hànhVẫn phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê rằng cuộc đời méo móSao ta không tròn ngay tự trong tâmĐất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầmNhững chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn lángChắc gì ta đã nhận ra taAi trong đời cũng có thể tiến xaNếu có khả năng tự mình đứng dậy

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậyKhông chỉ dành cho một riêng ai!

Thơ Sống – Chết

(Đặng Văn Bá làm nhân cái chết Tây Hồ Phan Châu Trinh)

SỐNG

Sống dại mà chi sống chật đời!Sống xem u Mỹ hổ chăng ai?Sống làm nô lệ cho người khiến,Sống chịu ngu si để bạn cười!

Sống tưởng công danh không tưởng nước,Sống lo phú quí chẳng lo đời.Sống mà như thế đừng nên sống,Sống dại sinh chi đứng chật đời.

CHẾT

Chết mà vì nước, chết vì dân,Chết đấng nam nhi trả nợ trần.Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc,Chết như Tây Hán lúc tam phân.

Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh,Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần.Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết,Chết mà vì nước, chết vì dân.

Sống Với Chết

(Trần Nhuận Minh)

Sống ao ước muốn mong mọi thứChết một đồng một chữ không theoThế gian cái sướng, cái nghèoCái danh, cái lợi là điều mộng mơ

Sống được những phút giây thoải máiKiếp con người được lãi thế thôiBao nhiêu những phút vui cườiẤy là phần thưởng mà trời ban cho

Sống với những buồn lo ngày thángSống nhọc nhằn với sáng hôm maiNhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơiThật là cuộc sống phí hoài biết bao

Cái chết kia, ai nào đã thoátSố mệnh, trời định đoạt, ai hayĐược vui, hãy biết hôm nayVì đời những cái rủi, may bất thường

Phúc với họa, đôi đường ai biếtTạo điều vui, tiêu diệt ngàn sầuChẳng nên mong quá sang giàuTháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi

Cho mệt xác để rồi cũng chếtLãi trên đời là biết sống vuiNghèo mà lòng dạ thảnh thơiCòn hơn giàu có suốt đời lo toan

Chỉ tại bởi lòng tham ra cảThành cuộc đời vất vả quanh nămÓc đầu suy nghĩ chăm chămĐôi tay chỉ muốn quắp năm, vơ mười

Sao không nghĩ kiếp người là mấyGương thế gian trông thấy rõ ràngSống thời tích trữ bạc, vàngSống thời tay trắng không mang được gìCòn được sống, tiêu đi là lãiChết thiệt thòi, vừa dại, vừa nguBản thân chỉ biết có thuChi ra lại sợ không bù được ngay

Thành cuộc sống tháng ngày đầy đọaMiệng có thèm cũng chẳng dám ănLòng còn đo đắn băn khoănNhững cân nhắc chán lại dằn xuống thôi

Sao chả biết con người là quýSống coi tiền như vị thần linhĐể tiền sai khiến được mìnhThật là hèn hạ đáng khinh, đáng cười

Trong vạn vật con người là quýCủa làm ra còn mất như chơiChỉ duy có một con ngườiTan ra là hết muôn đời còn đâu?

Dòng Đời

(Thơ Đinh Văn Nhã)

Dòng đời lúc nổi lúc chìmLúc phiêu dạt, lúc có mình không taLúc đời ngoạn mục thăng hoaLúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gầnLúc thắng, lúc bại, khổ thân!Lại có lúc sang đúng chiều chiều saiNgày mai lại đúng

Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờLại có lúc không biết sống đến maiMà dành củ khoai đến mốtKhi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơNhư âm dương nghịch cảnh đợi chờ

Cho nên muốn trọn kiếp ngườiPhải tu thân tích đức, phải nuôi chí bềnKhổ công rèn luyện mới nênDòng đời hết đục trong liền mênh mông.Trôi vào bất tận biển ĐôngDòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

Thành Công

(Ralph Waldo Emerson, 1803-1882)

Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiềuĐược người đời kính trọngĐược con trẻ yêu mếnĐược phê bình là ” tạm được”Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội

Biết thưởng thức cái đẹpBiết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;Biết cống hiến hết mìnhĐể lại cho đời một cái gì tốt hơnVí như nuôi con cái nên ngườiHoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươiHoặc xã hội được cái thiện;Đã chơi say mê và cười thoải máiVà ca hát vang lừng

Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơnVì mình đã làm đã sống…Bạn ơi, như vậy là đã thành công!(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)

Tự Nguyện

(Thơ Trương Quốc Khánh)

Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắngNếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dươngNếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấmLà người, tôi sẽ chết cho quê hương

Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềmTừ nam ra ngoài bắc báo tin nối liềnLà hoa, tôi nở tình yêu ban sớmCùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình

Là mây, theo làn gió tung bay khắp trờiNghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lờiLà người, xin một lần khi nằm xuốngNhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ

Tuổi Hai Mươi: Làm Gì Đây?

(Tạ Quang Bửu)

Hai mươi năm nay, cơm ta ăn ta không đi cày,Đường hầm và cầu ta không đắp không xây,Hai mươi năm nay ta nhắm mắt ta đi theo thầy,Chữ nghĩa dùi mài, đói kẻ khác, ta mâm đầy!Khoan! Khoan dô khoan! Khoan dô khoan! Khoan dôôô… Khoan!Non sông ai đắp, ai giữ gìn mới có ngày nay?Nay ta hai mươi ta vác cuốc ta xin đi càyLam lũ bùn lầy với đất nước với dân này!Tìm đường sống! Tìm đường sống! Tìm đường sống…!Trời vừa sáng, tuổi hai mươi, đất vẫn tươi! Máu anh hùng…!Tìm đường sống…! Tìm đường sống…!

Một Lời Cảm Ơn

(Sưu tầm)

Là con người cần có một tấm lòngĐể trải rộng trao cuộc đời trước mặtĐể ý chí luôn lớn hơn vật chấtĐể chúng ta sống chân thật bên nhau

Nếu chẳng may ai hoạn nạn nơi đâuĐừng nghĩ rằng tiền sẽ mua được hếtĐừng mặc cả bán cuộc đời, cái chếtHãy nhớ: đồng tiền bạc trắng hơn vôi

Vật chất nào đổi được tấm lòng ngườiGiữa đời thường bon chen và gấp vộiCầm bát cháo, khắc lời ông cha nóiBước lên bờ lưu luyến bến đò xưa

Được ai giúp xin đừng quên gửi thưaMột lời đáp là ngàn vàng cao giáCùng ánh mắt sẽ thay cho tất cảTrước một tấm lòng ta hãy nhớ: Cảm ơn!

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ đến các bạn những bài thơ vô thường hấp dẫn và ý nghĩa nhất hiện nay. Những bài thơ này giúp tâm hồn chúng ta cảm thấy nhẹ nhàng và yêu đời hơn. Dù bạn trải qua những điều tồi tệ trong cuộc sống nhưng đừng nản lòng mà hãy mỉm cười đối mặt nhờ thế mà ta sẽ trưởng thành hơn mỗi ngày. Cảm ơn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!

Thơ Hay – Tags: thơ vô thường

Tặng bạn những vần thơ cầu bình an, may mắn, hạnh phúc nhất

Ngất ngây với những vần thơ tình lãng mạn mùa thu hay nhất

Rung động trước những bài thơ cảm ơn mẹ ngọt ngào nhất

Thổn thức trái tim với những câu thơ tỏ tình ngắn gọn hay nhất

Những bài thơ thất tình buồn ngắn xúc động, thấm đẫm nước mắt

Những câu thơ ngôn tình hay ngắn gọn, thổn thức bao trái tim

Chùm thơ tình buồn nhất khiến bao trái tim vụn vỡ

.close{position:relative;display:inline-block;width:40px;height:40px;overflow:hidden}.close.black::before,.close.black::after{height:2px;margin-top:-4px}.close::before,.close::after{content:“;position:absolute;height:2px;width:100%;top:50%;left:0;margin-top:-1px;background:red}.close::before{-webkit-transform:rotate(45deg);-moz-transform:rotate(45deg);-ms-transform:rotate(45deg);-o-transform:rotate(45deg);transform:rotate(45deg)}.close::after{-webkit-transform:rotate(-45deg);-moz-transform:rotate(-45deg);-ms-transform:rotate(-45deg);-o-transform:rotate(-45deg);transform:rotate(-45deg)}.close{position:absolute;top:0;right:0}@media (max-width:650px){.duccoi{display:block;margin:0 auto;position:fixed;z-index:9999;right:0;bottom:0;left:0}}

Bài Viết Liên Quan

Bài Viết Mới

oversizedtee