Trọn bộ những stt nhớ nhà khiến bạn rơi nước mắt
Chắc hẳn những ai từng sống xa nhà đều trải qua nỗi nhớ gia đình và bạn bè, nhất là sinh viên trong quãng thời gian du học. Những stt nhớ nhà như tiếng thở dài vô tận khi nghĩ về những khoảnh khắc ấm áp bên bố mẹ, những giây phút vui vẻ, cùng những trò đùa cùng bạn bè, người thân. Có thể những giọt nước mắt đột nhiên lăn dài trên má. Ngay dưới đây, mời các bạn cùng đọc và cảm nhận những stt nhớ nhà hay, sâu sắc nhé
Stt nhớ nhà ngắn
Stt nhớ nhà ngắn, chất chứa nỗi niềm, nỗi sầu da diết khôn nguôi mà không có cách nào có thể giải tỏa được. Cùng chia sẻ những stt nhớ nhà ngắn dưới đây để vơi đi nỗi buồn của mình, chất chứa bao lâu nhé.
Xa nhà, ta biết trân trọng hơn tình đồng hương, tình nghĩa bạn bè. Phải sống ở một nơi xa lạ thì mới cảm nhận hết niềm hạnh phúc khi bắt gặp một giọng nói quen thuộc của quê ta, mới thấu hiểu được hơi ấm của bạn bè khi không có gia đình bên cạnh.
Mẹ biết không, nhiều khi ăn những món đắt tiền nhưng sao mà con lại thèm bát canh rau muống mẹ nấu. Chẳng có món nào có thể thay thế những món của mẹ, cũng chẳng có ai có thể nấu cho con một bữa cơm đầy đủ vị yêu thương như “đầu bếp mẹ” đâu mẹ à. Đứa con nào đi xa rồi cũng phải có ngày tìm về với quê hương xứ sở, tìm về gia đình sau quãng thời gian phiêu lãng bởi chẳng có nơi nào ấm áp và bình yên như vòng tay mẹ.
“Không có người mẹ nào là hoàn hảo.. Nhưng sẽ luôn có những người mẹ yêu thương con mình 1 cách hoàn hảo nhất…” Nhấc điện thoại lên và gọi về cho Mẹ mình bạn nhé !
Xa nhà, ta biết người ta phải sống với nhau bởi tình thương chứ không phải bằng những tính toán nhỏ nhen, bon chen và ích kỉ. Hãy yêu lấy những người sống bên cạnh ta, cuộc đời có bấy lâu mà phải hững hờ?
Xa nhà, ta biết trân trọng hơn tình đồng hương, tình nghĩa bạn bè. Phải sống ở một nơi xa lạ thì mới cảm nhận hết niềm hạnh phúc khi bắt gặp một giọng nói quen thuộc của quê ta, mới thấu hiểu được hơi ấm của bạn bè khi không có gia đình bên cạnh.
Xa nhà, ta biết người ta phải sống với nhau bởi tình thương chứ không phải bằng những tính toán nhỏ nhen, bon chen và ích kỉ. Hãy yêu lấy những người sống bên cạnh ta, cuộc đời có bấy lâu mà phải hững hờ?
Xa nhà, ta biết phải tự mình đứng dậy khi chẳng may bị gục ngã. Là đủ mạnh mẽ để kiên cường với những chông gai, là không bao giờ cúi đầu trước hai từ “thất bại”, là không bao giờ tự cho phép mình dừng lại trước những khó khăn
Xa nhà, ta lại càng trân quý hơn những giờ phút được ở gần gia đình mình trong những ngày ngắn ngủi “nhảy” xe về thăm quê. Mỗi chúng ta hiểu hơn những lo toan, những yêu thương, những quan tâm của bố mẹ…
Ta xót xa hơn khi nhìn thấy một sợi tóc bạc trên mái đầu cha, thấy buồn lòng hơn trước một nếp nhăn trên gương mặt mẹ… Giữa những bon chen, thị phi của cuộc sống chốn đô thị như đang quá chừng vội vã này, chốn dừng chân yên bình nhất chẳng phải gia đình hay sao?
Xa nhà, ta biết phải tự mình đứng dậy khi chẳng may bị gục ngã. Là đủ mạnh mẽ để kiên cường với những chông gai, là không bao giờ cúi đầu trước hai từ “thất bại”, là không bao giờ tự cho phép mình dừng lại trước những khó khăn…
Xã hội này chật chội, nó khiến con thấy lạc lõng quá mẹ ơi! Con muốn được về nhà, muốn được nằm ngủ trong vòng tay mẹ, muốn được sống lại cuộc sống của một đứa con nít như ngày nào.Con không muốn phải tự mình nỗ lực, tự mình chịu đựng và chấp nhận nữa… Mẹ! Con muốn về nhà! Con nhớ nhà!
Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta dễ cảm kích…với những hành động nhỏ mà một số người chung quanh làm cho chúng ta, nhưng đối với những người thân thuộc, nhất là cha mẹ, chúng ta lại xem sự hi sinh của họ như chuyện đương nhiên…
Cha yêu con âm thầm nhưng mạnh mẽ…là điểm tựa,cho con ý chí,nghị lực,điều hay lẽ phải trong cuộc sống và Cha là người đã dạy cho con những bài học đầu đời!
Hãy yêu đôi vai gầy của Cha…hãy thương những giọt mồ hôi mãi rơi dưới ánh nắng chói chang của Cha mình bạn nhé!
Gia đình là nơi sẵn sàng bao dung cho mọi tật xấu, mọi điểm không tốt của bạn, nhưng luôn hy vọng bạn có thể trở nên tốt hơn.
Trên đời này, ngoài gia đình, sẽ chẳng có ai sẵn sàng nhận trách nhiệm cho những sai lầm của bạn, rồi còn an ủi, vỗ về bạn.
Ta lại về quê hương ta đất Việt, ngắm con diều mải miết những chiều bay. Ta lại về cánh đồng lúa hăng say, cùng năm tháng ngất ngây trong mùa vụ.
Ta đã xa bao nhiêu ngày chưa đủ, bao ngày dài vần vũ nhớ quê hương. Nơi quê nghèo bao nỗi nhớ niềm thương, của bao người luôn chờ mong ta đó
Nhớ nhà có đôi chút giống như cảm giác đắm chìm sau khi chia tay. Đôi khi bạn chỉ đau khổ và ăn quá nhiều kem trong vài ngày – nhưng sau đó bạn cần phải đứng dậy.
Chuyện tốt đẹp nhất trên thế giới này chính là, khi con lớn lên, bố mẹ chưa già. Khi con có đủ năng lực để báo đáp bố mẹ, bố mẹ vẫn còn khỏe mạnh.
Chúng ta giống như những con trùng hút máu, từ khi sinh ra đã bám vào người cha mẹ, hút từng ngụm, từng ngụm máu, hút đến mức đôi lưng mẹ cha còng lại, hút đến mức mái tóc mẹ cha bạc đi.
Bố mẹ bằng lòng gió mặc gió, mưa mặc mưa đón bạn trở về, chứ chẳng hề muốn trời quang mây tạnh tiễn bạn đi.
Xa nhà cũng là một thử thách, có phải không? Cuộc sống xa nhà sẽ dạy chúng ta nhiều thứ. Để mỗi chúng ta nhận ra rằng: người ta xa là để lớn, xa là để trưởng thành hơn…
Ta lại về quê hương ta đất Việt,ngắm con diều mải miết những chiều bay. Ta lại về cánh đồng lúa hăng say, cùng năm tháng ngất ngây trong mùa vụ.
Xa nhà, ta lại càng trân quý hơn những giờ phút được ở gần gia đình mình trong những ngày ngắn ngủi “nhảy” xe về thăm quê. Mỗi chúng ta hiểu hơn những lo toan, những yêu thương, những quan tâm của bố mẹ… Ta xót xa hơn khi nhìn thấy một sợi tóc bạc trên mái đầu cha, thấy buồn lòng hơn trước một nếp nhăn trên gương mặt mẹ… Giữa những bon chen, thị phi của cuộc sống chốn đô thị như đang quá chừng vội vã này, chốn dừng chân yên bình nhất chẳng phải gia đình hay sao?
Xã hội này chật chội, nó khiến con thấy lạc lõng quá mẹ ơi! Con muốn được về nhà, muốn được nằm ngủ trong vòng tay mẹ, muốn được sống lại cuộc sống của một đứa con nít như ngày nào.Con không muốn phải tự mình nỗ lực, tự mình chịu đựng và chấp nhận nữa… Mẹ! Con muốn về nhà! Con nhớ nhà!
“Mẹ ơi, con nhớ nhà. Nhà mình giờ ra sao? Sáng nay con vừa nghe tin bão về… Lòng con như rối bời khi không giúp ích được gì. Kể từ nay, con sẽ cố đi làm thêm…”
Mẹ biết không, nhiều khi ăn những món đắt tiền nhưng sao mà con lại thèm bát canh rau muống mẹ nấu. Chẳng có món nào có thể thay thế những món của mẹ, cũng chẳng có ai có thể nấu cho con một bữa cơm đầy đủ vị yêu thương như “đầu bếp mẹ” đâu mẹ à.
Đứa con nào đi xa rồi cũng phải có ngày tìm về với quê hương xứ sở, tìm về gia đình sau quãng thời gian phiêu lãng bởi chẳng có nơi nào ấm áp và bình yên như vòng tay mẹ
Nhớ nhà là khi giữa cuộc sống bộn bề nơi giảng đường, những khó khăn mà ta gặp phải ở nơi đất khách, chúng ta chợt nhớ về những miền ký ức nào đó, đã xa lắm rồi, nơi ấy có tình yêu thương ấm áp của bố mẹ, có khung cảnh quen thuộc của quê hương, có những người bạn đã cùng chúng ta trải qua thời thơ ấu êm đềm.
Tôi có người bạn tâm giao khi mái đầu không còn xanh nữa mới chợt nhận ra: “Hạnh phúc lớn nhất của đời mình là được về ăn cơm cùng Mẹ, ngồi trên sân gạch ăn đĩa rau luộc mẹ ngắt vội ngoài vườn”.
Tôi lặng nghe tim mình đau nhói một cái. Thì ra, cái nhớ thương hồn cốt quê kiểng đâu phải chỉ mình tôi mới có. Và chợt thương con tép riu trong bát canh tập tàng mẹ nấu thuở nào.
Hình ảnh nhớ nhà
Với những hình ảnh nhớ nhà dưới đây, bạn sẽ phần nào thể hiện cảm xúc của mình. Cùng nhau lựa chọn những hình ảnh phù hợp với tâm trạng của mình ngay dưới đây nhé.
Khi sống xa nhà con mới biết không đâu bằng nhà mình mẹ ạ! Con thấy mình nhỏ bé, chơi vơi và lạc lõng lắm. Ở đây không như nhà mình. Người ta bận lắm, người ta bận đi làm, người ta bận đi chơi, người ta bận tranh giành, bận đấu đá nhau để có được thứ mình muốn. Con sợ lắm, ở đây không như ở nhà với mẹ. Ở nhà mình mẹ có thể bận việc, bận làm, nhưng mẹ không bao giờ nói:”Mẹ bận” với chị em con. Mẹ, con muốn về nhà mìn
Mẹ biết không? Ở đây con người ta lạ lắm mẹ ạ! Họ cứ tranh giành, hơn thua nhau. Họ sống vớ nhau bằng một vẽ mặt đầy giả tạo, họ chỉ biết mỗi bản thân mình. Không giống như nhà mình đâu mẹ. Nhà mình tuy không rộng lớn bằng thế giới ngoài kia, nhưng ở nhà mình con thấy ấm áp và an toàn lắm.99 stt mệt mỏi nhớ nhà bỗng thốt lên “mẹ ơi” được chia sẻ nhiều trên FB
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không
Con luôn tự dằn vặt chính mình: Con là ai? Con đang cố gắng vì điều gì? Vì sao con bước cứ bước? Vò võ mãi trên sa mạc rộng lớn ấy mà chẳng tìm thấy bất kì điểm dừng nào
Bố mẹ đừng lo cho con quá nhiều nhé! Con chỉ muốn về nhà để bồi bổ cho tinh thần mình thôi mà. Để được nghe những lời động viên của bố mẹ thôi mà. Rồi con sẽ mạnh mẽ để sống một cuộc sống có ý nghĩa nhất, để rèn luyện ý chí mạnh mẽ hơn, để cho cuộc đời này không thể làm gì được con nữa.Mẹ biết không, nhiều khi ăn những món đắt tiền nhưng sao mà con lại thèm bát canh rau muống mẹ nấu. Chẳng có món nào có thể thay thế những món của mẹ, cũng chẳng có ai có thể nấu cho con một bữa cơm đầy đủ vị yêu thương như “đầu bếp mẹ” đâu mẹ à.Đứa con nào đi xa rồi cũng phải có ngày tìm về với quê hương xứ sở, tìm về gia đình sau quãng thời gian phiêu lãng bởi chẳng có nơi nào ấm áp và bình yên như vòng tay mẹ.99 stt mệt mỏi nhớ nhà bỗng thốt lên “mẹ ơi” được chia sẻ nhiều trên FB
Hy vọng với những stt nhớ nhà trên đây sẽ khiến bạn giải tỏa nỗi niềm của mình. gocbao.net luôn đồng hành cùng bạn, cập nhật những stt hay, ý nghĩa về cuộc sống, tình yêu, mời các bạn tham khảo. Chúc các bạn luôn hạnh phúc, may mắn.
Stt Hay – Tags: stt nhớ
Khám phá những stt nhớ em lay động triệu trái tim bạn đọc
Xao xuyến trước những stt nhớ anh nồng nàn da diết
Chia sẻ 199 stt nhớ nhung người thương đầy cảm xúc nhất
Rung động trước những stt hay về mưa cô đơn chán nản nhất
Chọn lọc 69 stt hay về mưa buồn ngắn sâu sắc nhất mọi thời đại
Trọn bộ những stt hay về mưa thả thính ngọt ngào nhất
Những stt hay về mưa hài hước chứa đựng nhiều cảm xúc
.close{position:relative;display:inline-block;width:40px;height:40px;overflow:hidden}.close.black::before,.close.black::after{height:2px;margin-top:-4px}.close::before,.close::after{content:“;position:absolute;height:2px;width:100%;top:50%;left:0;margin-top:-1px;background:red}.close::before{-webkit-transform:rotate(45deg);-moz-transform:rotate(45deg);-ms-transform:rotate(45deg);-o-transform:rotate(45deg);transform:rotate(45deg)}.close::after{-webkit-transform:rotate(-45deg);-moz-transform:rotate(-45deg);-ms-transform:rotate(-45deg);-o-transform:rotate(-45deg);transform:rotate(-45deg)}.close{position:absolute;top:0;right:0}@media (max-width:650px){.duccoi{display:block;margin:0 auto;position:fixed;z-index:9999;right:0;bottom:0;left:0}}