HomeThơ hayHót hòn họt những bài thơ công danh sự nghiệp gây sốt...

Hót hòn họt những bài thơ công danh sự nghiệp gây sốt cộng đồng mạng

Hót hòn họt những bài thơ công danh sự nghiệp gây sốt cộng đồng mạng

Những bài thơ công danh sự nghiệp chứa đựng nhiều bài học có sức lan tỏa mạnh mẽ trong cuộc sống. Với những ý nghĩa sâu sắc những bài thơ này giúp bạn đọc thức tình được tâm hồn sâu sắc. Cuộc sống, ai cũng khao khát mình có được sự nghiệp ổn định để đảm bảo những nhu cầu của bản thân và gia đình. Để đạt được điều đó chúng ta phải trải qua muôn vàn những vấp ngã và sóng gió mà không phải ai cũng có thể làm được. Hãy cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

Chùm thơ công danh sự nghiệp ấn tượng nhất

Những bài thơ công danh sự nghiệp hay và đặc sắc nhất luôn thu hút sự chú ý của đông đảo bạn đọc. Với những ý nghĩa sâu sắc có sức lan tỏa mạnh mẽ đến mọi người mà chúng luôn được yêu thích và săn đón mạnh mẽ. Hãy cùng nhau theo dõi ngay bây giờ nhé!

THỜI BUỔI NÀY LÀM SAO PH N THẬT GIẢ

Thơ: Tùng Trần

Thời buổi này làm sao phân thật giảKhi lòng người đầy giả trá đa đoanLúc sang giàu luôn nói dạ sắc sonDù biển cạn đá mòn không thay đổi

Nhưng phút chốc tất cả thành mây khóiKhi kim tiền làm thay đổi nghĩ suyNhững mặn nồng từng bảo mãi khắc ghiRồi quay lưng bước đi không ngần ngại

Có phải chăng sống chân tình là dạiCớ sao mình chẳng mai mải như aiThì môi gầy đâu nếm vị đắng cayVà cuộc sống chẳng u hoài da diết

Đến bây giờ tôi mới hay mới biếtĐừng dại khờ quá tha thiết thật tâmĐể hạ sang trời chẳng đổ mưa dầmHay đêm đen không âm thầm buồn bã

Thời buổi này làm sao phân thật giả.

ĐỜI TA MỌI CHUYỆN ĐÃ RỒI

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Đang vui lắm lúc lại buồnTại sao mãi cuốn trong guồng phù hưNão phiền đè nặng tâm tưChỉ mong giây phút niệm từ để quên!

Sinh thời cha mẹ đặt tênMấy mươi năm lạc, trôi bên chợ đờiĐổi bao nước mắt, nụ cườiThì ta thử hỏi kiếp người còn chi?

Gỡ dòng lệ đọng trên miQuơ quào hết những sân si để dànhThử chơi một trận tan tànhXem ta còn có mạnh lành hay chăng!

Cuối cùng ngồi lại ăn nănMột câu niệm Phật còn lăn tăn nhiềuVì chưng trước đã làm liềuHỏi rằng phật có dắt dìu kẻ mê

Bây giờ nghe những khen chêBình chân như vại chẳng hề bận tâmHơn thua cũng mấy mươi nămSang hèn cũng ở trong trầm luân thôi

Đời ta mọi chuyện đã rồiCố đi cho hết kiếp người dở dang!

Ngày 28. 03. 2019

ĐỜI KHÔNG NHƯ LÀ MƠ

Thơ: Thanh Hùng

Bởi cuộc sống là vòng xoay xuôi ngượcCó bao giờ đời giống được như mơBạn tâm giao đôi lúc lại hững hờNhững trân tráo nào giờ luôn xuất hiện

Ta chẳng phải có quá nhiều định kiếnNhưng cuộc đời là vai diễn thật hưĐể thời gian ta mới hiểu từ từĐời là thế đâu giống như giấc mộng

Có nhiều lúc thấy lòng sao trống rỗngNhư cuộc tình phút chốc bỗng rời xaDù yêu nhau luôn thắm thiết mặn màCâu từ tạ là ta rời nhau mãi

Thôi đừng mộng sẽ không còn tê táiSống bình thường ta lại thấy vui hơnĐời dạy ta không biết giận hay hờnĐể ánh sáng mở ra trong đêm tối

Hãy sống thật để không còn niềm nỗiBởi cuộc đời không thể nói như mơCứ xem ta như là kẻ khù khờMà vui vẻ chẳng bơ vơ sầu muộn.

P T H 2019

TÀN CUỘC CHƠI

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Tàn cuộc chơi ta trở về nhìn lạiCó niềm vui và cũng lắm nỗi buồnNhững chấp ngã vướng vào nhau thì phảiThấy nụ cười, lẫn nước mắt vừa tuôn

Tàn cuộc chơi vẫn còn muôn suy nghĩNhững hơn thua, những đố kỵ còn nhiềuCán cân nghiêng giữa chân tình, lý tríKhi trong lòng chưa trọn vẹn thương yêu

Tàn cuộc chơi như một chiều hoang vắngMột mình ta giữa thinh lặng ngẫm đờiKiếp vô thường có ngọt ngào, cay đắngCứ nhẹ nhàng đón nhận những chơi vơi

Tàn cuộc chơi ta vẫn cười mãn nguyệnMất hay còn, đi hay đến… tùy duyênLấy buồn vui cùng câu thơ hòa quyệnChẳng có chi vướng bận với ưu phiền

Tàn cuộc chơi trở về miền bình lặngNgắm hạt mưa, ngắm màu nắng chan hòaNhững lao xao cuộc đời ta đã quẳngĐể lòng mình đầy cảm xúc thăng hoa!

Lẽ sống

(Thơ Đặng Hải)

Lẽ sống tình đời sống khắp nơiSống đời có ích tệ sống chơiAi làm trăm sự cho ta sốngCớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơiSống đẹp xem ai quyết xây đờiTự tránh xa hoa nơi đàng điếmTrần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngờiGhi dấu sáng danh nghĩa tình đờiNhân văn ghi chép thiên niên kỷNghĩa tình cao cả với con người

Sống với Chết

(Trần Nhuận Minh)

Sống ao ước muốn mong mọi thứChết một đồng một chữ không theoThế gian cái sướng, cái nghèoCái danh, cái lợi là điều mộng mơ

Sống được những phút giây thoải máiKiếp con người được lãi thế thôiBao nhiêu những phút vui cườiẤy là phần thưởng mà trời ban cho

Sống với những buồn lo ngày thángSống nhọc nhằn với sáng hôm maiNhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơiThật là cuộc sống phí hoài biết bao

Cái chết kia, ai nào đã thoátSố mệnh, trời định đoạt, ai hayĐược vui, hãy biết hôm nayVì đời những cái rủi, may bất thường

Phúc với họa, đôi đường ai biếtTạo điều vui, tiêu diệt ngàn sầuChẳng nên mong quá sang giàuTháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi

Cho mệt xác để rồi cũng chếtLãi trên đời là biết sống vuiNghèo mà lòng dạ thảnh thơiCòn hơn giàu có suốt đời lo toan

Chỉ tại bởi lòng tham ra cảThành cuộc đời vất vả quanh nămÓc đầu suy nghĩ chăm chămĐôi tay chỉ muốn quắp năm, vơ mười

Sao không nghĩ kiếp người là mấyGương thế gian trông thấy rõ ràngSống thời tích trữ bạc, vàngSống thời tay trắng không mang được gìCòn được sống, tiêu đi là lãiChết thiệt thòi, vừa dại, vừa nguBản thân chỉ biết có thuChi ra lại sợ không bù được ngay

Thành cuộc sống tháng ngày đầy đọaMiệng có thèm cũng chẳng dám ănLòng còn đo đắn băn khoănNhững cân nhắc chán lại dằn xuống thôi

Sao chả biết con người là quýSống coi tiền như vị thần linhĐể tiền sai khiến được mìnhThật là hèn hạ đáng khinh, đáng cười

Trong vạn vật con người là quýCủa làm ra còn mất như chơiChỉ duy có một con ngườiTan ra là hết muôn đời còn đâu?

Dòng đời

(Thơ Đinh Văn Nhã)

Dòng đời lúc nổi lúc chìmLúc phiêu dạt, lúc có mình không taLúc đời ngoạn mục thăng hoaLúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gầnLúc thắng, lúc bại, khổ thân!Lại có lúc sang đúng chiều chiều saiNgày mai lại đúng

Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờLại có lúc không biết sống đến maiMà dành củ khoai đến mốtKhi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơNhư âm dương nghịch cảnh đợi chờ

Cho nên muốn trọn kiếp ngườiPhải tu thân tích đức, phải nuôi chí bềnKhổ công rèn luyện mới nênDòng đời hết đục trong liền mênh mông.Trôi vào bất tận biển ĐôngDòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

Thành Công

(Ralph Waldo Emerson, 1803-1882)

Bạn ơi! biết cười luôn, biết yêu nhiềuĐược người đời kính trọngĐược con trẻ yêu mếnĐược phê bình là ” tạm được”Chịu đựng được cái đau bị bạn bè phản bội

Biết thưởng thức cái đẹpBiết tìm ra cái tốt nhất nơi người khác;Biết cống hiến hết mìnhĐể lại cho đời một cái gì tốt hơnVí như nuôi con cái nên ngườiHoặc vun xới một mảnh vườn tốt tươiHoặc xã hội được cái thiện;Đã chơi say mê và cười thoải máiVà ca hát vang lừng

Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơnVì mình đã làm đã sống…Bạn ơi, như vậy là đã thành công!(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)

Tự Nguyện

(Thơ Trương Quốc Khánh)

Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắngNếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dươngNếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấmLà người, tôi sẽ chết cho quê hương

Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềmTừ nam ra ngoài bắc báo tin nối liềnLà hoa, tôi nở tình yêu ban sớmCùng muôn trái tim ngất ngây hoà bình

Là mây, theo làn gió tung bay khắp trờiNghìn xưa oai hùng đó tôi xin tiếp lờiLà người, xin một lần khi nằm xuốngNhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ

Những bài thơ hay về sự nghiệp hấp dẫn nhất

Những bài thơ hay về sự nghiệp thu hút hàng ngàn lượt săn đón và yêu thích mạnh mẽ từ bạn đọc. Những bài thơ này khiến trái tim chúng ta rung động mạnh mẽ mỗi khi đọc được.Sự nghiệp là thứ mà bất cứ ai trong chúng ta cũng khao khát có được nhưng để đạt được không phải dễ dàng như chúng ta đã từng nghĩ. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này cùng chúng tôi nhé!

Đời Ngược Xuôi (Tùng Trần)

Nhưng ông trời thì lại cứ mỉa maiLuôn mang đến những đắng cay hờn tủiCó nhiều khi âm thầm tôi tự hỏiMình đã sai và lầm lỗi chỗ nàoMà kéo dài theo năm tháng khổ đauBước chênh chao trên đường đời mấp méKiếp nổi trôi bước chân trần cô lẻChẳng biết mình rồi sẽ phải về đâu

Hay bẽ bàng giữa nơi chốn bể dâuLà số phận không thể nào thoát đượcNên dẫu có bốn ba đời xuôi ngượcMãi chỉ là dòng nước mắt tuôn rơi.

Treo không lời ngỏ (Jacaranda)

Khói sương giăng… mờ theo bóng ngảNhư ta chừ tóc đã lần phaiTâm tư lưu dấu ưu hoàiNhìn theo cánh nhạn lạc loài khúc thi

Trăng cao chuốc sầu bi vàng úaĐỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơiBài thơ viết chẳng thành lờiCâu từ nhạt nhẽo sao vơi được lòng

Thôi xếp bút… treo không lời ngỏĐôi dòng đời vò võ riêng mangNgược tìm quá khứ… hơi tànCanh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người.

Người Ơi Đừng Tuyệt Vọng

Đừng tuyệt vọng, Người ơi đừng tuyệt vọng.Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua mau.Thuốc thời gian, là phương thuốc nhiệm màu.Sẽ giải hết những oan tình ảo mộng.

Hãy tỉnh lặng cho tim mình lắng đọng.Quên chuyện buồn và những nỗi sầu tư.Hãy cười lên cho lòng mình thư thả.Trái tim hồng vẫn còn cả ước mơ.

Đời Buồn

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽĐể ngày dài biết sẽ về đâuKhông tương lai, cuộc sống một màuToàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

Có phải chăng…cuộc sống không phép màuKhông san sẻ và không ai hiểu thấu?Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịuMọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.

Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi quaVà bao đau khổ xót xa một mìnhCũng là một kiếp con ngườiSao long đong chốn biển đời xa xôi

Cuộc đời như dòng nước trôiLuôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

Chán Nản (Cạn nguồn)

Đời trôi qua nỗi buồn còn lại đóChầm chậm dâng như con nước trở vềBiết bao chiều chân lạ bước lê thêBỗng chợt thấy đam mê không còn nữa

Cơn bão tuyết chiều đi ngang qua cửaTrắng ngoài trời, sầu chất chứa trong tôiKhông ngày vui buồn cũng chỉ thế thôiThật muốn bước mau qua đời ngắn ngủi

Ước vọng mãi chỉ mang thêm buồn tủiNgày như đêm lủi thủi gót chân hoangNhững nơi qua toàn thấy cảnh điêu tànNgười phụ rẫy kẻ quàng vai áo hận

Nếu đã biết đường tình luôn lận đậnSao còn yêu còn chấp nhận đau thương?Để đêm đêm trơ mắt suốt canh trườngNhìn quanh quẩn ngàn phương tràn bóng tối!

Mùa Đông Lam Lũ

Sinh con ra giữa mùa đông.Quê nghèo lắm áo vẫn chưa đủ ấm.Mẹ lặn lội trong những chiều thăm thẳm.Đủ ấm con từ buổi mới chào đời.

Hai mươi hai xuân đã qua rồi.Sinh nhật con hai mươi hai áo đông mẹ tặng.Con_ hạnh phúc luôn trọn vẹn.Mẹ_ lam lũ cả một đời.Sinh nhật mình mẹ có nhớ không!

Buồn Muốn Khóc

Buồn quá đi nhiều khi muốn khócNước mắt rơi chan chứa 2 hàngÔi đời ta muôn vàn cay đắngBiết nói sao để vơi hết nỗi đắng cay???

Lúc này chán đến vô cùngChỉ muốn một tiếng nổ đùng tôi tanĐể không còn tiếng tôi thanĐể tôi ngăn được hai hàng lệ rơi.

Khóc một mình (Phạm Tâm An)

Khóc đi! Khóc một mình thôiĐể cho nước mắt cuốn trôi muộn phiềnTrải bao sóng gió, đảo điênXót xa đau vỡ cả miền tâm linh.Khóc đi, hãy khóc một mìnhĐể cho thanh thản lặng thinh theo vềBiết hồn còn chút u mêTrần gian bụi bặm bộn bề rủi may.Khóc đi cho nhẹ lòng nàyĐã là số kiếp – đắng cay ai lường?!Cuộc đời muôn nỗi đoạn trườngTrời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?!Thương mình, nghĩ nỗi can quaBiết buồn rồi sẽ nhạt nhoà dần thôiHôm nay khóc một mình rồiĐể mai cười với mọi người quanh taKhóc đi, hãy khóc mặn màNgày mai sẽ thấy đời là chốn vui!

Tôi Lầm Lũi Đi Về Phía Cuối Đời (Hoàng Tâm)

Tôi lầm lũi đi về phía cuối đờiLàm bạn với con giun, con dếVới cơn mưa dầm, với mùa đông giáĐất dưới chân mềm, mộ đia ghi tên.

Tôi cả đời, đâu phải mới tìm gặp được emTrên cánh rừng hoa Ban mới nởCon nắng cháy người, gió Lào man rợĐốt rát môi em, xám cả màu da

Buổi trưa hè, khao khát cơn mưaTừ thuở em về áo dài mây trắngNgôi trường bản nghèo không còn xa vắngRộn rã tiếng cười em bé Thái, H,mông

Tôi lan man tìm suối khơi dòngChân chạm phải trái tim ai rớt vỡCúi xuống nhặt nỗi buồn duyên sốEm mắt tìm mắt chảy giọt tình khô.

Hơn nửa đời em, hồn chít khăn sôĐêm trắng dài theo cơn mê vàng võTôi đi về phía cuối đời lầm lủiQuên mất em, từ thuở mới gặp nhau

Làm bạn cùng giun dế giải sầuĐêm cạn chén một mình, bên góc rừng Ban trắngĐiện Biên tôi về nẻo vàng gió nắngEm xa rồi biền biệt gọi tình ơi.

Đêm Buồn

Đêm đêm trên con phố nhỏMột mình buồn đang bước về đâu?Về đâu nhỉ? Khi mà đêm là sâu nặng?Nỗi u buồn sao cứ mãi vướng thân?

Một khúc nhạc vang lên từ dạo ấyDạo cuộc tình mới vừa chớm nở hoaThu đi qua cho đông giá trở lạiLạnh tấm lòng đã giá rét từ xuân.

Nhìn bình minh mà chẳng thấy mùa xuânGió nhè nhẹ cho hoa thơm tàn lụiNhìn đi em bên kia đông đang đếnMang nỗi buồn, giá rét người ơi.

Trên đây chúng tôi đã được chúng tôi chia sẻ trong bài viết này những bài thơ công danh sự nghiệp hấp dẫn và ý nghĩa nhất. Với những bài học và chiêm nghiệm quý giá có sức lan tỏa mạnh mẽ những bài thơ này là điểm đến tuyệt vời cho những trái tim đang chênh vênh trong cuộc sống. Đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những bài viết hấp dẫn hơn nữa nhé!

Thơ Hay – Tags: thơ công danh sự nghiệp

Những bài thơ về sự cố gắng khiến trái tim bạn đọc rung động mạnh mẽ

Thơ thất tình hay nhất – chùm thơ chất chứa nỗi u sầu

Khám phá những bài thơ buồn về sự nghiệp được săn đón nhất hiện nay

Chùm thơ về sự nghiệp tạo động lực mạnh mẽ cho bạn đọc

[901] stt hay về cuộc đời buồn chán bạn chia sẻ nỗi niềm

Hót hòn họt những bài thơ cảm ơn mẹ lay động hàng ngàn trái tim

Chia sẻ những bài thơ em ngồi một mình chứa đựng nhiều nỗi niềm

.close{position:relative;display:inline-block;width:40px;height:40px;overflow:hidden}.close.black::before,.close.black::after{height:2px;margin-top:-4px}.close::before,.close::after{content:“;position:absolute;height:2px;width:100%;top:50%;left:0;margin-top:-1px;background:red}.close::before{-webkit-transform:rotate(45deg);-moz-transform:rotate(45deg);-ms-transform:rotate(45deg);-o-transform:rotate(45deg);transform:rotate(45deg)}.close::after{-webkit-transform:rotate(-45deg);-moz-transform:rotate(-45deg);-ms-transform:rotate(-45deg);-o-transform:rotate(-45deg);transform:rotate(-45deg)}.close{position:absolute;top:0;right:0}@media (max-width:650px){.duccoi{display:block;margin:0 auto;position:fixed;z-index:9999;right:0;bottom:0;left:0}}

Bài Viết Liên Quan

Bài Viết Mới

oversizedtee