HomeThơ hayChọn lọc bài thơ tâm trạng buồn về gia đình, cô đơn...

Chọn lọc bài thơ tâm trạng buồn về gia đình, cô đơn lạc lõng

Chọn lọc 101 bài thơ tâm trạng buồn về gia đình ý nghĩa nhất

Những bài thơ tâm trạng về gia đình, về tình yêu dưới đây đã thay lời muốn nói của mọi người đặc biệt là những anh chàng, cô nàng đang yêu. Đó chính là cách sẻ chia nỗi niềm, tâm tư đã dồn nén bấy lâu trong lòng. Cảm giác cô đơn, lạnh lẽo đến quặn thắt ruột gan luôn bủa vây lấy bạn đặc biệt khi màn đêm tĩnh lặng nhẹ nhàng buông xuống, ám ảnh bủa vây khiến bạn vô cùng mệt mỏi. Ngay dưới đây, chúng ta cùng nhau đọc và cảm nhận những vần thơ chất chứa nỗi niềm, tâm tư này nhé.

Chùm thơ tâm trạng buồn về gia đình

Gia đình chính là điểm tựa tinh thần, là bến đỗ bình yên của mỗi người. Tuy nhiên, không phải gia đình nào cũng trọn vẹn, có những mâu thuẫn tiềm ẩn khiến tình cảm rạn nứt. Những vần thơ tâm trạng buồn về gia đình não nề dưới đây đã tái hiện nỗi khổ đau, tâm tư chất chứa trong lòng. Dưới đây là một số bài thơ hay mà chúng tôi đã sưu tầm.

Thơ Về Gia Đình: Không Gia Đình

Không gia đình buồn lắm ai ơi Cả đời vất vưởng cứ chơi vơi Lúc đau lúc ốm nào ai ngó Đau đáu lo âu chẳng thảnh thơi

Không gia đình nghĩ tủi lắm à Người ta có chốn để về nhà Vui buồn người thân còn chia sẻ Rôm rả chuyện gần tới chuyện xa

Không gia đình bất hạnh lắm thay Cô đơn thui thủi chẳng ai hay Nếp nhà sao cứ im như thóc Chẳng có tiếng cười , tiếng vỗ tay

Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳ Nhà nhà khi đã có ti vi Nghĩa tình làng xóm coi như mất Xóm trên làng dưới chẳng ai đi

Điện thoại Thông minh lại ra đời Mỗi người một góc để ngồi chơi Chẳng ai nói chuyện , chẳng đi lại Mủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi

Người lớn không chơi với trẻ con Để cho em bé sống mỏi mòn Tự kỷ sinh ra là cái chắc Cuộc đời là cả sự héo hon

Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôi Gia đình quan trọng nhất trên đời Cái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cách Lấy lại tình thân đã xa dời

Kiếp Nhà Nghèo – Tác Giả: Dungtn Nguyễn

Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn Nên tôi quý những thứ tôi đang có Biết làm gì lúc sóng gió gian nan?

Cha mẹ tôi là nông dân lam lũ Tấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôi Nhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổ Bởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời

Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa Cũng chưa từng uống nước lã cầm hơi Thì sao bạn biết quý từng hạt lúa Mẹ cùng cha gom nhặt cả một thời

Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹ Vẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơi Thì bạn ạ ! đừng vô tình cười nhạo Khi gặp ai nghèo khó ở trong đời…

Ước Mơ Trẻ Thơ

Gia đình có cũng như không Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau Mới nghe câu chuyện mà rầu Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền

Cha thì đi vắng triền miên Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa Tội cho con trẻ ngây thơ Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà

Ngó sang bè bạn gần xa Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề Bỗng dưng nước mắt tràn trề Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì

Thơ Về Gia Đình

Chỉ cần một nơi về mãi nhớ, Bước chân vào…cửa mở đón chào…! GIA ĐÌNH luôn chứa ngọt ngào, Mâm cơm nghi ngút …chứa bao ân tình!

Ta chỉ có GIA ĐÌNH mỗi một, Nơi sẳn sàng chứa cốt nhục mình. Luôn là bệ phóng quang vinh, Giúp ta xây dựng bước trình tương lai…!

Khi ta gặp bước dài gian khó…! Về GIA ĐÌNH sẽ có niềm vui! Yêu thương sẽ giúp đẩy lùi… Bao nhiêu đỗ vở dập vùi giảm đau !

Khi tim nhỏ rối nhàu tình khổ, Hãy nhớ về bến đổ GIA ĐÌNH. Hãy ghi nhớ mẹ cha sinh… Hãy trân quý công trình dưỡng nhi !

Ta thấy đó…xuân thì thay đổi, Bốn mùa qua tiếp nối phút giây. Đông Tây Nam Bắc đổi thay, GIA ĐÌNH vẫn cứ đêm ngày đợi con .

Ngẫm – Tác Giả: Dòng Sông Mùa Thu

Tôi đã lớn cũng từ căn bếp Để giờ đây ngồi xếp vần thơ Đi xa vẫn mãi ngóng chờ Nơi tôi hằng ủ giấc mơ đời mình

Tôi biết rõ gia đình nghèo khó Bởi quê nghèo chỉ có ruộng thôi Quanh năm lưng bán cho trời Mặt kia cúi đất cả đời chẳng hơn

Từ cuộc sống tôi hờn cái khổ Cố đi lên bằng nổ lực thân Tuổi thơ vốn đã chuyên cần Dù cho vất vả chẳng than một lời

Nhìn rạng rỡ nụ cười ai biết Tôi trải qua mải miết gió sương Những hôm thức trắng đêm trường Mắt nâu trũng lại má hường kém xinh

Nhưng ngẫm lại đời mình là sướng Bởi so bì số hưởng hơn ai Ngoài kia nhiều lắm cảnh dài Cơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào?

Thơ Về Cuộc Sống: Vượt Lên Số Phận

Con người sống trên chốn hồng trần Số kiếp ông trời đã định phân Vui, buồn, bất hạnh hay may mắn Người quá giàu sang,kẻ thiếu phần

Người khổ biết vượt qua số phận Ăn ở hiền lành,khỏe tấm thân Nếu muốn bản thân không lận đận Cố gắng đừng gieo chuyện nợ nần

Khi quá túng cùng,đừng nghĩ quẫn Rồi vướng vào những chuyện bất nhân Lao động cần cù ta kiên nhẫn Một ngày sẽ thoát được khó khăn

Còn khi giàu phải có lòng nhân Giúp kẻ sa cơ,kẻ cơ bần Răng mình,luôn có lòng trắc ẩn Giúp người là tự giúp bản thân

Cao xanh đã định rất công bằng Làm người phải phân biệt giả chân Con người đạo đức luôn chiến thắng Thoát khỏi u mê,hết nhọc nhằn

Hãy Thương – Tác Giả: Nguyễn Diễm

Ai mà không có mẹ cha Ai mà không biết ở nhà có con Vậy mà đôi lúc vẫn quên Tiền tiêu xả láng …là quyền của ta

Khi đó lại thấy ở nhà Mẹ phải lọ mọ …lân la ngoài đường Con thì cũng rất đáng thương Học hành bập bõm…tìm đường mưu sinh

Bớt tiêu đi mất chục nghìn Mẹ và con cái…gió sương làm gì Ai ơi hãy nghĩ lại đi Giúp mẹ những gì thì hãy giúp ngay

Kẻo mai nhắm mắt xuôi tay Có làm ma lớn chẳng hay tý nào

Gia Đình Đỗ Vở – Tác Giả: Le Giang

Gia đình hạnh phúc ấm êm Cơm thiu mắm mặn ấm êm cửa nhà Gia đình mà đổ vỡ ra Con cái đã khổ lại còn bơ vơ,

Một Cuộc Đời Bất Hạnh – Tác Giả: Sam Nguyen

Nó đang nhìn vũng nước như cuộc đời phía trước Chỉ là bóng in trên mặt nước loang lổ kiếp đời trôi Chỉ có mong manh ôi tâm sự hao gầy Biết ai chia sớt cho đầy niềm khao khát

Những khát khao tầm thường vẫn là mất mác Nói làm gì khi hạt lệ rớt xác xơ đời Vẫn thiếu tình thương và thiếu cả tình người Mong bắt gặp nụ cười người đồng cãm…

Đang tìm một cái gì như là tia hy vọng Có ai làm rớt trong rung động của trái tim Vẫn mãi mê tìm kiếm thật im lìm Tình người đó vẫn là đêm dài vô tận…

Cuộc Đời Bể Dâu

Cuộc đời khốn khó bể dâu Cái nghèo đeo bám đã lâu chẳng rời Nhiều khi ngẩng mặt kêu trời Bao giờ mới hết cuộc đời khó khăn

Mong Manh

Như chiếc lá xế chiều vội vã Trước biển đời sóng cả gió to Xung quanh cạm bẫy tấu trò Mong manh yếu ớt thật lo thân gầy .

Chẳng mộng ước đó đây ngang dọc Khi bạc đầu mái tóc pha sương Mai danh ẩn tích khiêm nhường Nhẹ nhàng mà sống yêu thương thanh bình .

Lá vàng sợ rung rinh cơn gió Ta sợ mình vò võ năm canh Rèm the rủ kín buông mành Hết thời cười nói yến oanh ru tình .

Ồ ! Sao lại tự rinh sống khép Khi cuộc đời vẫn đẹp như mơ Mãi như con sóng xô bờ Còn ta mãi vẫn ngẩn ngơ yêu đời !

Nỗi Buồn Tuổi Thơ – Tác Giả: Nha Go

Từ ngày cha mẹ chia ly Đời con buồn tủi khóc vì khổ tâm Bạn bè thì đủ người thân Gia đình yên ấm đâu cần gì hơn

Tuổi con như cánh chim non Mà sao số lại héo hon thế này Gia đình bạn được sum vầy Còn ta buồn tủi lỗi này tại ai ?

Tội này đâu phải mình sai ? Mà sao cha mẹ giận hoài cách xa Đâu còn tình cảm mặn mà Một nhà đông đủ ông bà hai bên

Lời con cầu Chúa ơn Trên

Xin ban hạnh phúc hai bên thuận hòa Cho tình yêu của mẹ cha Ngập tràn hạnh phúc ngôi nhà yên vui

Để con được nở nụ cười Không còn thiếu mẹ khi ngồi bên cha Ước mơ em nói thật nha Gia đình cha mẹ thuận hòa thế thôi

Tình yêu hơn cả nui đôi Ngàn năm vẫn đứng giữa trời sắc son Niềm vui mơ ước héo mòn Nếu cha và mẹ vẫn còn chia ly .

Thơ buồn tâm trạng cô đơn

Cảm giác cô đơn, hiu quạnh khiến tâm hồn tê tái. Những bài thơ buồn tâm trạng cô đơn đặc biệt sau cuộc tình tan vỡ, rạn nứt, chia tay khiến cộng đồng mạng phải khóc rưng rức khi chạm đến những vần thơ đầy cay đắng, đầy xót xa nhé.

Người Ấy

Chiều nay lặng lẽ trên sông vắng Nhìn chiếc đò xuôi nước ngược dòng Làn gió trở mùa nghe lạnh buốt Xuân về ! Người có biết tôi mong?

Tai ác gió mùa tiết cuối Đông Lạnh từ đâu đến sắt se lòng Tôi mơ người ấy quay về bến Khắc khoải hồn tôi phút chạnh lòng

Tôi ước và mơ có được đâu Nhớ ai ngơ ngẩn thả dòng châu May ra sóng cuộn sang người ấy Nhặt hộ giùm tôi những giọt sầu… (Tuyết Trang)

Giã Biệt Thu

Nơi góc bể tưởng ai nhớ mãi! Tấm chân tình ân ái bấy lâu! Sao người nỡ vội gieo sầu! Ra đi chẳng gửi đôi câu giã từ!

Người giã biệt trời như lạnh lẽo Nắng vàng tươi khô héo nhành hoa Nơi xa duyên phận mặn mà Lối xưa vắng bóng mình ta ngậm ngùi

Tình đã dứt thì thôi người nhé! Chúc người luôn vui vẻ tròn đôi Từ nay cách biệt phương trời Đêm đêm cô lẻ trăng rơi bẽ bàng

Chân bước đếm lang thang từng ngõ Đông ùa về buốt gõ con tim Thu đi tình cũng trốn tìm Tháng ngày chất chứa trời đêm mịt mùng… (Tuyết Trang)

Ta Trả Cho Nhau

Ta trả cho nhau món ân tình ngày đó Những đêm dài vò võ trắng dòng thơ Trả cho nhau day dứt một câu chờ Để mỏi mòn bao năm mơ tháng đợi

Trả cho nhau mấy mùa trăng diệu vợi Ta lãng quên rồi, sợi nhớ sợi thương Quên đi nhau giá lạnh giữa đêm trường Để không chạnh lòng trên con phố vắng

Trả cho nhau một khung trời mưa nắng Hẹn một đời xây trọn nhịp cầu duyên Trong đêm dài quên giấc mộng thần tiên Buông rơi giấc nồng say ngày xa vắng

Trả cho nhau chân trời buồn không nắng Áng mây trôi ảm đạm một quảng đời Có đau lòng cũng một thoáng chiều rơi Thế gian này bao tiếng ru chìm nổi…

Trả cho nhau những nẻo về đơn lối Phố mưa chiều ướt đẫm trái tim côi Trời vào đông gieo giá lạnh chẳng thôi Hãy quên hết kỷ niệm thời hoang dại…

Trả cho nhau cuộc đời này nhiều lắm Bao nhiêu là nỗi nhớ với yêu thương Dẫu có đem nước mắt ướt đêm trường Đem cay đắng cả đời này chưa dứt… (Tuyết Trang)

Mơ Bóng Trăng Soi

Trăng vàng rơi đáy nước xa xăm Nắng phơi hờ hững cánh hoa tàn Giữ lại mùa vui trong khúc nhạc Giữ lại khăn nồng gói ấm êm.

Trăng tròn, trăng khuyết vọng ngàn năm Tình đời say đắm mộng trăm năm Ước với sao khuya đêm trăng khuyết Mơ cùng chung bóng dưới trăng tròn.

Tình nhân tay nắm, lòng thầm nguyện Vọng cả cung hằng nỗi hợp tan Thấp thoáng lối nhỏ ai vừa nói Trăng hỡi soi giùm bóng tình nhân (Tuyết Trang)

Nhớ Chiều Xa

Chiều buồn mây xám buốt mưa đông Cơn gió ngẩn ngơ ước nắng hồng Người người hối hả vui phố thị Lặng lẽ bóng ai phía ngược dòng. . Bừng lên bao kỷ niệm chốn này Một chiều xa lắm giữa heo may Áo trắng chờ ai nơi góc phố Thả rơi hương tóc theo gió bay. . Chợt nhớ vần thơ thi sỹ Hàn Bâng khuâng như ngân phím tơ đàn “Em điên – em xé toang hơi gió” (*) Gieo tình vương vấn bước lang thang … (Tuyết Trang)

Luyến Nhớ

Em vẫn giữ trong tim hình bóng cũ Của một thời mình kề cận bên nhau Nụ hôn say hơi ấm của tình đầu Và ngày tháng tâm tư cùng thầm lặng.

Em sẽ giữ cho anh từng vạt nắng Chiều hẹn hò mong ngóng ở công viên Ước mơ ngày hai đứa được nên duyên Từng đêm vắng cùng nghe lòng thao thức.

Tình yêu đó muôn đời hoài náo nức Kỷ niệm hồng vẫn đẹp mãi trong mơ Dù giờ đây trong kiếp sống bơ vơ Em vẫn giữ không phai từng luyến nhớ.

Em vẫn giữ trong tim từng hơi thở Thật ngọt ngào thời hoa mộng ngày qua Để trong lòng mang mãi những thiết tha Để hun đúc hương mơ thành mật ngọt. (Tuyết Trang)

Băng Giá

Dù ở nơi nào anh có hay Tình em nhung nhớ vẫn tràn đầy Bao đông vẫn mãi hoài mong nhớ Gởi gió mây trời hương ngất ngây.

Em ở phương này tim xuyến xao Bao đông day dứt nhớ phương nào Từng đêm tâm sự cùng trăng gió Gởi đến cho người ở chốn nao.

Anh biết trong em những đợi chờ Những ngày luyến nhớ thuở vào mơ Những chiều độc bước trên đường vắng Để lạc khối tình trong ý thơ.

Có biết cho em chốn cô phòng Mõi mòn nhung nhớ với chờ mong Thu qua đông lại hồn băng giá Tâm sự riêng mang cứ ngập lòng.

Đã trót yêu nhau sao đợi chờ Để hồn thao thức chuỗi ngày thơ Bên nhau anh nhé tròn mơ ước Để mãi cho mình thôi ngẩn ngơ. (Tuyết Trang)

Tàn Tro

Khẽ ngoảnh lại cuộc tình xa ngái ấy Còn lại gì sau năm tháng chơi vơi? Chỉ đêm tối lạnh lùng và lặng lẽ, Ta ra đi từ thuở chớm yêu người

Tôi trở lại tìm em trong quá khứ Những ngày xưa cỏ đá đã xanh mồ Tình vụng dại một thời nay nhắc lại Chắc phải tìm trong ngăn khóa hư vô…

Thôi xin đừng nhìn tôi như khách lạ Đừng giả vờ như chiếc lá thơ ngây Em cứ hãy là mùa thu băng giá Giết hồn tôi êm ái đến vạn ngày!

Tôi không muốn nghìn lần đau đớn nữa Dấu yêu ư? Thưa một nắm tro tàn Thu hãy tới hóa tim thành cát bụi, Chuông đồng hồ chờ đổ nhịp thời gian… (Huỳnh Minh Nhật)

Ai Về Trong Cơn Say!?

Lặng lờ gió ngủ bên thềm cửa Đêm nay say quá, rõ thật là! Bâng khuâng khói thuốc ven trời lạnh Mơ hồ… tôi nhớ một người xa

Nhưng nhớ làm chi để ngậm ngùi? Đây niềm xa cách có chi vui? Cớ sao tôi cười như mê dại, Trong những đau thương lẫn ngọt bùi?

Trăng đứng tự tình tiêu điều khóc Đêm chẳng chung lời với nước mây Hình bóng ai về trong sương khói Xiêm y tha thướt dáng trang đài

Kiều nữ giật mình từ đáy mộ Hay gió vô ngôn bỗng ồn ào? Sao tôi nghe tiếng như ai đó… Bước giữa hồn tôi đương xôn xao! (Huỳnh Minh Nhật)

Trên đây là những vần thơ tâm trạng hay nhất, chất chứa nỗi niềm, đầy ắp tâm trạng. Những vần thơ hay đã thổn thức trái tim bao người, giúp giãi bày lòng mình chân thật nhất. Chúng tôi xin chúc các bạn luôn vui vẻ, mạnh khỏe và hạnh phúc nhé.

Thơ Hay – Tags: thơ tâm trạng buồn

CHÙM thơ buồn về mưa: mỗi hạt mưa mang nỗi lòng trĩu nặng

Những bài thơ buồn tâm trạng đau khổ tuyệt vọng nhất

Thỏa lòng với những bài thơ buồn ngắn chán nản tuyệt vọng hay nhất

Rung động trước những bài thơ đêm buồn cô đơn mang nhiều tâm tư

Thơ buồn một mình độc đáo chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc

[HOt] Những bài thơ tâm trạng cô đơn, đau đớn, lạc lõng

Trọn bộ những bài thơ tâm trạng vui vẻ mang đến tiếng cười sảng khoái nhất

.close{position:relative;display:inline-block;width:40px;height:40px;overflow:hidden}.close.black::before,.close.black::after{height:2px;margin-top:-4px}.close::before,.close::after{content:“;position:absolute;height:2px;width:100%;top:50%;left:0;margin-top:-1px;background:red}.close::before{-webkit-transform:rotate(45deg);-moz-transform:rotate(45deg);-ms-transform:rotate(45deg);-o-transform:rotate(45deg);transform:rotate(45deg)}.close::after{-webkit-transform:rotate(-45deg);-moz-transform:rotate(-45deg);-ms-transform:rotate(-45deg);-o-transform:rotate(-45deg);transform:rotate(-45deg)}.close{position:absolute;top:0;right:0}@media (max-width:650px){.duccoi{display:block;margin:0 auto;position:fixed;z-index:9999;right:0;bottom:0;left:0}}

Bài Viết Liên Quan

Bài Viết Mới

oversizedtee