Tặng bạn chùm thơ lục bát về tình yêu quê hương đất nước hay nhất
Những bài thơ lục bát về quê hương đất nước luôn để lại trong lòng mỗi người một chút lặng, gợi nhớ về tuổi thơ hồn nhiên, vô tư, về khung cảnh bình yên đến lạ tường nơi giếng nước, ao làng, với hình ảnh người cha, người mẹ tần tảo nuôi con, chăm chỉ cấy cày trên mảnh đất ruộng cằn cỗi. Đọc những vần thơ ấy, mang ta sống lại với khoảnh khắc ấy, bất chợt nhớ quê hương da diết, nhớ những gì thân quen của một thời. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ lục bát hay, ý nghĩa nhất, mời các bạn cùng đọc nhé.
Thơ lục bát về tình yêu quê hương đất nước hay
Chùm thơ lục bát về tình yêu quê hương đất nước hay, ý nghĩa dưới đây dễ dàng đi sâu vào lòng người, mang lại hơi thở của cuộc sống, giúp mỗi người cảm thấy luôn bình yên, xua tan đi những mệt mỏi căng thẳng đang phải đối mặt trong cuộc sống.Những vần thơ hay, xao xuyến này được nhiều bạn trẻ sưu tầm và chia sẻ để bộc lộ nỗi nhớ da diết của mình.
QUÊ HƯƠNG
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Quê hương là một tiếng veLời ru của mẹ trưa hè à ơiDòng sông con nước đầy vơiQuê hương là một góc trời tuổi thơ
Quê hương ngày ấy như mơTôi là cậu bé dại khờ đáng yêuQuê hương là tiếng sáo diềuLà cánh cò trắng chiều chiều chân đê
Quê hương là phiên chợ quêChợ trưa mong mẹ mang về bánh đaQuê hương là một tiếng gàBình minh gáy sáng ngân nga xóm làng
Quê hương là cánh đồng vàngHương thơm lúa chín mênh mang trời chiềuQuê hương là dáng mẹ yêuÁo nâu nón lá liêu siêu đi về
Quê hương nhắc tới nhớ ghêAi đi xa cũng mong về chốn xưaQuê hương là những cơn mưaQuê hương là những hàng dừa ven kinh
Quê hương mang nặng nghĩa tìnhQuê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vờiQuê hương ta đó là nơiChôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.
YÊU LẮM QUÊ HƯƠNG
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Em yêu từng sợi nắng congBức tranh thủy mặc dòng sông con đòEm yêu chao liệng cánh còCánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm
Em yêu khói bếp vương vươngXám màu mái lá mấy tầng mây caoEm yêu mơ ước đủ màuCầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua
Em yêu câu hát ơi àMồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưaEm yêu cánh võng đong đưaCánh diều no gió chiều chưa muốn về
Đàn trâu thong thả đường đêChon von lá hát vọng về cỏ lauTrăng lên lốm đốm hạt saoGió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên
Em đi cuối đất cùng miềnYêu quê yêu đất gắn liền bước chân.
TÌNH QUÊ
Tác giả: Hoa Lục Bình
Chiều tà nắng ngã triền đêMục đồng thông thả đi về lưng trâuDòng sông xanh ngắt một màuMột đàn cò trắng từ đâu bay về
Bình yên một buổi chiều quêKhói đồng lan tỏa đêm về vắng tanhNgoài đồng cây lúa còn xanhChiều quê êm ả trong lành biết bao
Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhauMọi người xong việc gọi nhau ra vềGiờ đây đêm cũng đã vềThoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương
Bình minh một sớm mù sươngĐàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơCánh cò bay lạc vào thơLàm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng
Con đò nằm dưới bến sôngHình như nó cũng chờ mong một ngườiNgười người rôm rả nói cườiĐồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non
Tình quê một dạ sắc sonỞ nơi thành thị em còn nhớ khôngCon đò bến cũ chờ mongHôm nào anh cũng chờ trông em về.
MIỀN QUÊ
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Tôi thầm nhớ một miền quêƯớc mơ thăm lại trở về tuổi thơĐồng xanh bay lả cánh còHương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều
Vi vu gió thổi sáo diềuBóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?Dòng sông, bến nước, con đòCó người lữ khách bên bờ dừng chân
Xa xa vẳng tiếng chuông ngânBờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chimTuổi thơ thích chạy trốn tìmCây đa giếng nước còn in trăng thề
Xa rồi nhớ mãi miền quêTrong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…
QUÊ HƯƠNG QUA LỜI MẸ KỂ
Tác giả: Công Vinh
Con nghe Mẹ kể ngày xưa,Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.Bình yên những mái tranh che,Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.
Quê hương hai tiếng dịu dàng,Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.Làm trai, chữ hiếu chưa trònQuê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.
Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.Sông Thu, một thuở thiếu thời,Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.
Miền trung chín nhớ, mười thươngCon như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.Sông Thu bên lỡ, bên bồiQuê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.
Con chưa về lại quê nhà,Nên đâu biết được, đường xa hay gần?Lòng con day dứt, băn khoănNữa đời tóc đã pha dần màu sương.
Bao giờ về lại quê hươngĐể xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?Sông Thu xanh thẫm một màuBãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.
Bây chừ, Mẹ đã yên nằmLấy ai dìu dắt về thăm quê nhàĐời con rồi cũng sẽ qua,Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.
Quê hương đẹp tựa vần thơSông Thu với những bến bờ yêu thương.Dù cho xa cách dặm trường,Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…
QUÊ HƯƠNG NỖI NHỚ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Trở về tìm mái nhà quêTìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưaTìm nắng xuyên ngọn cây dừaTìm hương mạ mới gió lùa thơm tho
Tìm đàn trâu với con đòÁo bà ba mẹ câu hò trên sôngNón lá nghiêng nắng nước ròngMiền quê khó nhọc con còng con cua
Lục bình tim tím mùa mưaBồng bềnh một khúc sông khua mái chèoKhói lên cháy bếp nhà nghèoCon gà cục tác con mèo quẫy đuôi
Heo gà chạy ngược chạy xuôiChân bùn tay lấm nụ cười chân quêCánh cò trắng xóa vọng vềNgân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên
Đậm đà ký ức giao duyênXương cha máu mẹ dịu hiền ca daoCon dù biền biệt phương nàoQuê hương một dạ dạt dào khó phai.
QUÊ HƯƠNG
Tác giả: Đức Trung – TĐL
Quê hương xa cách phương trờiNỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng.Đêm ngày hết nhớ lại mongHướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi..!
Nhớ chiều ra ngắm biển khơiCánh buồm theo gió về nơi chốn nào?Quê hương hai tiếng ngọt ngàoĐường xa vạn dặm nôn nao nhớ thầm.
Mẹ cha xa cách bao nămBan ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao.Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dàoVẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn.
Nhớ quê lòng dạ bồn chồnMỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn… xa nhà.Quê hương – hai tiếng thiết thaCòn in ký ức đậm đà yêu thương…
Tuổi thơ cắp sách đến trườngLớn lên đi khắp bốn phương chân trời.Nhớ về quê mẹ yêu ơi!Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim.
QUÊ HƯƠNG THANH BÌNH
Tác giả: Lãng Du Khách
Cảnh quê bình dị khiêm nhườngMà sao quá đỗi thân thương với đờiTrưa hè vọng tiếng ru hờiĐong đầy thương mến trong lời mẹ ru
Chiều tà tiếng sáo vi vuMênh mang trời đất lãng du thanh bìnhNgười quê mộc mạc chân tìnhCùng nhau đùm bọc hết mình đói no
Đồng quê mỏi rã cánh còCho ta hạt gạo thơm tho nuôi ngườiDân quê rạng rỡ nụ cườiYêu thương đùm bọc lòng người thiện chân
Bản tính vốn rất chuyên cầnHăng say lao động gian truân chẳng sờnCùng nhau xây dựng giang sơnĐể cho cuộc sống đẹp hơn với đời
Cảnh quê xanh thắm tuyệt vờiThân thương gắn bó với đời dân quêBình dị mà vẫn đam mêĐó là nơi chốn ta về ai ơi.
LƯNG TỰA BẾN QUÊ
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Ta về lưng tựa chiều nghiêngThả hồn theo những bình yên lạ thườngBao năm xuôi ngược dặm đườngNay về gom những yêu thương đong đầy
Đồng xanh thẳng cánh cò bayDòng sông quê vẫn nặng đầy phù saSáo diều vi vút ngân ngaBao nhiêu âm điệu thiết tha mê hồn
Ta ngồi nhìn ngắm hoàng hônMà lòng sao cứ bồn chồn xuyến xaoHương đồng gió nội ngọt ngàoNhà ai khói bếp quyện vào… chiều mơ!
Ta về tìm khúc ầu ơCa dao của mẹ, ngày thơ xa rồiBước chân bổi hổi bồi hồiĐếm từng kỷ niệm xa xôi hiện về
Ta về lưng tựa bến quêMơ màng trong những vỗ về dấu yêuLưng còng dáng mẹ liêu xiêuNghiêng theo bóng nắng cuối chiều mỏng manh
Ta về bên mái nhà tranhThấy bao ký ức vờn quanh bên mìnhBữa cơm ấm áp gia đìnhTựa vào lòng mẹ lặng nhìn rưng rưng.
QUÊ ƠI
Tác giả: Châu Lê
Quê nghèo nuôi lớn khôn tôiChang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâuVui cùng ruộng lúa đồng sâuBạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…
Thương cha cày cấy chiều mưaThương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồngNhọc nhằn cái khổ nghề nôngChạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.
LỤC BÁT QUÊ HƯƠNG TÔI
Thơ: Ta Vẫn Trong Ta
Quê hương đẹp mãi trong tôiBóng dừa phủ mát chiều ngồi ngắm sôngLàng tôi xanh thẳm cánh đồngTrong tôi mãi nhớ nghề nông cấy cày
Quê hương rợp kín hàng câyNgọt thơm mùa lúa làm say lòng ngườiCho tôi tuổi bé đẹp tươiẦu ơ lời Mẹ nụ cười của Cha
Quê hương chan chứa đậm đàNuôi tôi khôn lớn thiết tha đượm tìnhCánh cò chao lượn đẹp xinhNhớ ngày đuổi bắt gọi mình í ơi
Quê hương đẹp mãi ngàn đờiDù xa ngàn dặm. là nơi tìm vềĐàn trâu ăn cỏ bờ đêCánh diều no gió đẹp mê ngày nào
Quê hương ngày tết xôn xaoBánh chưng gừng mứt ngọt ngào như emGiờ đây nhắc đến bỗng thèmCho tôi tất cả ấm êm cuộc đời.
NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG
Thơ: Quốc Phương
Đi đâu cũng nhớ quê nhà Sân đình giếng nước cây đa trước chùa Chợ phiên nhộn nhịp bán muaĐường làng tấp nập sớm trưa đi về
Chiều chiều nắng nhạt triền đê Có thói có lề lũ trẻ chăn trâu Thả diều đánh trận hồi lâu Rủ nhau tắm mát dưới cầu thủy nông
Đầu làng trải rộng cánh đồng Màu xanh cây lúa cấy trồng tốt tươi Ao làng rộn rã nói cười Mấy cô gánh nước với người đi ngang
Nhớ quê nỗi nhớ mơ màng Phong sương nên phải xa làng làm ăn Giờ đây đã bớt khó khăn Cùng nhau ta rủ hàng năm ta về.
QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU
Thơ: Quê Nhà
Quê hương là mẹ, là cha Quê hương nâng mỗi bước ta đầu đời Chao nghiêng cánh võng … ầu ơi Tương cà, rau muống … ngọt lời mẹ ru
Quê hương là những chiều thu Hương cau ngan ngát , chim gù … bâng khuâng Quê hương là những dấu chânOằn lưng cha cõng đồng gần, ruộng xa
Dòng sữa mẹ ngọt nuôi ta Chắt chiu cay đắng, mặn mà sớm khuya …Dõi theo mỗi bước ta điVòng tay ôm ấp những khi trở trời
Nặng lòng yêu lắm quê ơiDẫu đi cuối đất, cùng trời … chẳng quên !
BỨC TRANH QUÊ
Thơ: Hà Thu
Quê hương đẹp mãi trong tôiDòng sông bên lỡ bên bồi uốn quanhCánh cò bay lượn chòng chànhĐàn bê gặm cỏ đồng xanh mượt mà
Sáo diều trong gió ngân ngaBình yên thanh đạm chan hòa yêu thươngBức tranh đẹp tựa thiên đườngHồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.
QUÊ HƯƠNG THANH BÌNH
Cảnh quê bình dị khiêm nhường Mà sao quá đỗi thân thương với đời Trưa hè vọng tiếng ru hời Đong đầy thương mến trong lời mẹ ru Chiều tà tiếng sáo vi vu Mênh mang trời đất lãng du thanh bình Người quê mộc mạc chân tình Cùng nhau đùm bọc hết mình Đồng quê mỏi rã cánh cò Cho ta hạt gạo thơm tho nuôi người Dân quê rạng rỡ nụ cười Yêu thương đùm bọc lòng người thiện chân Bản tính vốn rất chuyên cần Hăng say lao động gian truân chẳng sờn Cùng nhau xây dựng giang sơn Để cho cuộc sống đẹp hơn với đời Cảnh quê xanh thắm tuyệt vời Thân thương gắn bó với đời dân quê Bình dị mà vẫn đam mê Đó là nơi chốn ta về ai ơi.
LỤC BÁT TÌNH QUÊ
Chiều tà nắng ngã triền đê Mục đồng thông thả đi về lưng trâu Dòng sông xanh ngắt một màu Một đàn cò trắng từ đâu bay về Bình yên một buổi chiều quê Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh Ngoài đồng cây lúa còn xanh Chiều quê êm ả trong lành biết bao Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau Mọi người xong việc gọi nhau ra về Giờ đây đêm cũng đã về Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương Bình minh một sớm mù sương Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ Cánh cò bay lạc vào thơ Làm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng Con đò nằm dưới bến sông Hình như nó cũng chờ mong một người Người người rôm rả nói cười Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non Tình quê một dạ sắc son Ở nơi thành thị em còn nhớ không Con đò bến cũ chờ mong Hôm nào anh cũng chờ trông em về.
QUÊ HƯƠNG NGỌT NGÀO
Quê hương nơi ấy xa mờ Bình yên trong những câu thơ ngọt ngào. Cánh cò đắm đuối nghiêng chao Hương sen dìu dịu đọng vào lời ru. Chợt nghe một tiếng chim gù Lao xao đồng lúa mùa thu chín vàng. Con đò lả lướt sang ngang, Triền đê bay lượn mênh mang cánh diều. Thoảng nghe trong gió phiêu diêu, Sáo ai đổ tiếng trời chiều bâng khuâng. Sao nghe lòng cứ lâng lâng, Nhìn sang bên ấy một vầng trăng tươi. Dấu sau vành nón nụ cười, Duyên duyên má thắm xinh tươi mắt huyền. Bàn chân đi khắp mọi miền Quê nhà hai tiếng thiêng liêng trong lòng.
QUÊ HƯƠNG
Quê hương xa cách phương trời Nỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng. Đêm ngày hết nhớ lại mong Hướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi..! Nhớ chiều ra ngắm biển khơi Cánh buồm theo gió về nơi chốn nào? Quê hương hai tiếng ngọt ngào Mẹ cha xa cách bao năm Ban ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao. Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dào Vẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn. Nhớ quê lòng dạ bồn chồn Mỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn… xa nhà. Quê hương – hai tiếng thiết tha Còn in ký ức đậm đà yêu thương… Tuổi thơ cắp sách đến trường Lớn lên đi khắp bốn phương chân trời. Nhớ về quê mẹ yêu ơi! Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim.
Trên đây là những bài thơ lục bát về tình yêu quê hương đất nước hay, lay động lòng người. Những bài thơ với cấu tư hay, độc đáo, hình ảnh thân quen mang lại cho người đọc nhiều cung bậc cảm xúc thú vị nhất. Cùng nhau theo dõi gocbao.net để đón đọc nhiều vần thơ hay nhất nhé.